Địch Vân khoác áo vào, tức thì lại trở thành bộ dáng thư sinh dáng vẻ gầy gò như cũ. Việc này khiến Độc Cô Minh thầm cảm thán trong lòng, cho rằng tên đệ đệ này của hắn đúng là quá thích hợp cho trò "giả trư cật hổ" mà.
- Yên tâm, đệ sẽ không tranh uy phong với huynh đâu. Tu vi đúng là quan trọng, nhưng đệ thích dùng trí tuệ hơn. Tương lai nếu không cần thiết, đệ cũng sẽ không ra mặt, nhường lại tất cả phong quang cho huynh...
Ngừng một chút, đột nhiên Địch Vân nói:
- Có một việc này đệ khá thắc mắc, huynh không tin tưởng tiểu ô quy và Độc Nhãn Kê sao?
Gã khó hiểu điều này cũng đúng. Vì rõ ràng Độc Cô Minh cố tình giấu việc bản thân đem Hắc Hổ chân huyết cho gã. Chắc chắn những kẻ có mặt tại Vạn Yêu Mộ Địa ngày hôm ấy đều sẽ nghĩ rằng Độc Cô Minh quá ích kỷ, chiếm dụng toàn bộ lợi ích về cho bản thân chứ không nghĩ tới hoá ra chân huyết lại thuộc về Địch Vân.
Nhưng Độc Cô Minh sao phải làm vậy?
Độc Cô Minh nói:
- Tu vi đệ còn quá kém, ta lại cần đệ tự mình làm giúp ta một số chuyện. Nếu không cẩn thận che giấu việc đệ sở hữu hắc bạch chân huyết thì e rằng đệ sống không thọ. Tiểu ô quy và Độc Nhãn Kê tuy rằng là bằng hữu của chúng ta nhưng chúng cũng là Đế giả yêu tộc, có tham niệm rất lớn với chân huyết. Ta đề phòng vẫn là hơn. Dù sao ta chết đi liền có thể hồi sinh, mà đệ thì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-cuong/411268/chuong-469.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.