Dưới ánh mắt chú mục của mấy trăm vạn yêu tộc, thân ảnh cao lớn sừng sững mường tượng vĩnh viễn không thể sụp đổ dần hiện ra.
- Hắn là?
Tròng mắt Đan Ngư Yêu Đế co rút lại.
Kẻ xuất hiện không phải ông ta chưa từng gặp. Đó là một hậu bối thuộc thế hệ sau ông ta hai đời, cùng thời với những thiên kiêu như Giang Trần của Chân Đại Đạo, Khổ Huyền của Đại Lôi Âm tự, hay Thiên Địch đế của Thiên Địch thánh hoàng triều. Bọn được tu luyện giới thời ấy gọi bằng cái tên “tứ anh” cực kỳ khí khái. Bốn người thể hiện tư chất, tính cách, bản lĩnh hoàn toàn áp đảo những chí tôn thiên kiêu cùng thế hệ của mình, khiến người đời ngưỡng vọng vô cùng, ngót nghét từ lúc đó đến nay đã trải qua bốn năm trăm năm.
Nếu Giang Trần, đại địch một thời của Lưu Tông đã chết từ rất lâu thì Khổ Huyền lại đang ở trên đỉnh cao ngất ngưởng của tu luyện giới. Ông ta giữ chức trụ trì của Đại Lôi Âm tự Tây Thiên, là thủ lĩnh Phật môn nơi đó, đồng thời cũng là sư phụ của Pháp Táng hòa thượng đang làm mưa làm gió tu luyện giới thời gian vừa qua. Sư huynh của ông ta bối phận lại càng cao hơn, chính là vị Đế giả thứ tư của Di địa, Tây Thiên Đại Đế, tức Khổ Diệu đại sư đức cao vọng trọng.
Còn Thiên Địch đế như đã biết, dù không sống thọ nhưng cũng để lại dấu ấn hết sức đậm sâu trong lòng chúng nhân. Trận đại chiến với Đào Ngột kia ông ta dùng tu vi Đế
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-cuong/411261/chuong-462.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.