- Mọi chuyện là như vậy! Đúng rồi Tiểu Minh tử, tấm thạch bia trong khổ hải của ngươi đâu? Mấy chục năm trôi qua nó đã nứt ra chưa?
Tiểu ô quy nhìn vào bụng dưới của Độc Cô Minh với vẻ dò xét, dù biết rằng đây chỉ là phân thân của hắn, bản thể còn đang ngủ say ở tận Tuyệt Vọng Ma Uyên.
Độc Cô Minh gật đầu:
- Nó đã nứt ra…
Hắn mới nói đến đây đã thấy tiểu ô quy la hét như phát điên, chạy lăng xăng khắp đỉnh núi:
- Cha mẹ quỷ thần ơi, vô thượng đế quy ta trải qua mấy lần cấm kỵ suýt nữa mất đi cái mạng nhỏ, rốt cuộc cũng chờ được đến ngày này! Thượng thiên không bạc với ta!
Độc Nhãn Kê lạnh lùng nhìn nó, biểu cảm hết sức khinh thường. Dù sao con gà chột mắt này lai lịch rất lớn, là sủng vật của Bá Luân đại thần thái cổ, dĩ nhiên trên đời rất hiếm chuyện có thể làm nó kinh động. Kể cả chuyện trong suy nghĩ của tiểu ô quy có là sự thật.
Sau khi chạy như điên mấy trăm vòng, tiểu ô quy mới dừng lại thở hồng hộc, hai mắt sáng rực nhìn Độc Cô Minh hỏi.
- Tấm thạch bia nứt ra thứ gì? Có phải thất trảo kim long hay không? Hoặc là thạch hầu ba đầu sáu tay? Không đúng, ngài ấy tuyệt đối không phải bộ dáng tầm thường như vậy, nhất định là một con rùa màu đen giống ta. Trong vạn thú chỉ có rùa mới là yêu loại cao quý nhất, huyết mạch vượt lên trên tất cả!
Độc Cô Minh không rõ nó ám chỉ điều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-cuong/411227/chuong-428.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.