Chứng kiến sự dũng mãnh của gã, Thẩm Yến nhẹ nhàng lắc đầu:
- Không hổ danh đệ nhất nhân thượng cổ! Có điều đại thế thay đổi, ngày nay anh tài mọc lên như nấm. Tối nay cho dù gã có vùng vẫy thế nào e là cũng không tránh khỏi số phận!
Túc Lăng Hạ cười cười:
- Quan Thất, Mộ Dung Uyên Bác, Sát Tiếu Thiên, Đại Ngưu, Tiêu Ức Tình, Tiêu Mịch Nhi, Ngũ Hành tử, Quỷ Diện Quân, tân cung chủ Quảng Hằng tiên cung Mộng Yên Hoa, Nguyên Thủy môn Triệu Thăng, Toàn Chân giáo Doãn Chí Bình… Ngoài ra còn không ít thiên kiêu khác, cộng lại cũng mấy trăm người. Chưa kể còn ta, huynh, cùng hơn hai mươi vạn tu sĩ đang cùng Cổ Lạc cầm chân Thao Thiết. Bằng này nhân lực thì dù Bá Luân có sống lại cũng khó lòng nghịch mệnh.
- Thiếu rồi, còn có ta…
Từ sau cánh rừng phía xa vang lên một giọng nói đầy vẻ thù hận.
Diệp Chính bước ra, trên người đầy sát khí, không ngờ tới cũng đã đột phá Đạo Đài cảnh, tu vi không hề thua kém Thẩm Yến và Túc Lăng Hạ.
Cùng là thiên kiêu đến từ Đông Hải, Túc Lăng Hạ dĩ nhiên biết sự đáng sợ của người này.
Mặc dù Diệp Chính liên tục đại bại trước Độc Cô Minh, ở tông mông trước đây cũng xa xa không bằng Diệp Huyền Thanh nhưng điểm mạnh của gã là kiên trì. Con người này gặp bại không nản, càng bại lại càng cố gắng phấn đấu. Gã tiếp nhận truyền thừa của Nho môn trong Hạo Nhiên tông, dùng Vạn Cổ công và Hạo Nhiên công làm cơ sở tu hành. Mặc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-cuong/411197/chuong-398.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.