Độc Cô Minh nhíu mày, còn chưa kịp suy nghĩ thiệt hơn đã nghe y nói:
- Kết giới đang bảo vệ người bên trong, mọi thứ bên ngoài đều không thể xâm nhập được trừ phi vật đó có mang khí tức hoặc máu huyết của người nó bảo vệ. Nếu muốn nhận túi trữ vật của ta thì hãy mau chóng xuất ra một giọt máu bắn vào túi trữ vật...
- Vậy sao?
Ánh mắt Độc Cô Minh loé lên, hắn cảm nhận được có điều gì đó không hề đơn giản nhưng tình thế đã rất cấp bách. Nếu không có nguyên thạch duy trì, thời gian tới cũng sẽ phải chết khô tại đây.
- Có nhận hay không tùy ngươi...
Hoa Vô Thác mỉm cười. Nụ cười mang theo sự hờ hững giống như "thiên địa bất nhân vi sô cẩu". Nó kết hợp với gương mặt tuấn mỹ đến mức siêu thần của y tạo nên khí chất tôn quý khó lòng diễn tả. Dù Độc Cô Minh đã gặp qua không ít tiên tộc xuất chúng, nhưng cảm tưởng nhưng chỉ có mình Hoa Vô Thác này mới là tiên chân chính.
- Được, ta nhận!
Độc Cô Minh dứt khoát cắt đầu ngón tay, xuất ra một giọt kim huyết vàng óng bắn vào túi trữ vật đang lao vút giữ hư vô hắc ám kia.
Khoảnh thấy nhìn thấy giọt máu vàng này, đáy mắt Hoa Vô Thác lộ ra một tia dị sắc, tuy nhiên rất nhanh đã trở về vẻ tĩnh lặng như cũ.
Quả nhiên lời y nói là đúng, túi trữ vật sau khi nhiễm giọt kim huyết kia thì dễ dàng xuyên qua kết giới của Tuế Nguyệt kiếm, bay đến trước mặt Độc Cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-cuong/411183/chuong-384.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.