Kiếp Chủ cưỡi Đào Ngột lướt đi trên thảo nguyên Bắc Vực, hướng đến của gã dường như là Hoang địa hẻo lánh kia.
Sau lưng gã Kim Phát Nữ vẫn lẳng lặng đi theo phía xa, giữ đúng khoảng cách để nam tử hồng y trước mắt không cảm thấy khó chịu. Nàng ta không làm phiền gã mà cam nguyện trở thành một cái bóng.
Hai người cứ như vậy thăm dò hết Hoang địa. Trên đường gặp phải rất nhiều cổ thú thực lực cường hãn không kém gì Ứng Kiếp cảnh nhưng đều bị Đào Ngột cho một bạt tai chết ngay tại chỗ. Từng đoàn tinh huyết dung nhập vào thân thể Kiếp chủ để giúp gã gia tăng tốc độ tu luyện. Phần còn lại và thân xác của những cổ thú này không bị bỏ phí mà đều rơi vào cái miệng đỏ lòm của Đào Ngột, xương cốt bị nó nhai vụn ra không chừa lại chút nào.
Cho đến một ngày Kiếp Chủ dường như cũng quen với thuộc hạ mới này, đột nhiên hỏi:
- Ngươi đoán xem sau trận chiến kia, thái độ của người Di địa đối với ta sẽ thế nào?
Kim Phát Nữ nén sự vui mừng trong lòng, cố gắng suy nghĩ kỹ lưỡng rồi đáp:
- Bọn họ sẽ cho rằng đại nhân cùng lắm chỉ ngang bằng Vương Nhất, Độc Cô Minh. Có thể dùng hai người này kiềm hãm đại nhân, tương lai cũng không cần quá e dè lo lắng như hiện tại…
Kiếp Chủ gật gù:
- Ngươi nói đúng một phần nhỏ, trận chiến vừa rồi sẽ khiến đám hồ ly kia nảy sinh rất nhiều ý tưởng với ta.
- Xin đại nhân chỉ giáo để thuộc hạ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-cuong/411163/chuong-364.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.