Lúc này đây ngoài thành chỉ còn mấy người Độc Cô Minh, Nguyệt Nhi, Tỏa Cốt, Tẫn Cốt, Đông Hoa thái tử, Sát Tiếu Thiên, Sơ Tuyết và Mộng Tiểu Phàm.
Ai nấy đều đặt ánh nhìn lên người Độc Cô Minh, chờ đợi hắn mở lời.
- Đa tạ các vị bằng hữu…
Hồi lâu sau, hắn mới ôm quyền hướng về phía họ vái một cái, thần sắc chân thành khẩn khoản.
Nếu không có họ đừng nói là vào được Thiên Huyễn thành, gặp được Tam Sinh lão nhân để tìm ra manh mối cứu Lưu Tích Quân. Hắn chắc chắn sẽ bị đám Vương Nhất, Kiếp Chủ, Ngũ Hành tử hủy diệt tại đây.
Dù sao đạo thể đã mất tích một cách bí ẩn suốt mấy tháng qua, ngoài nó ra thì bộ kiếp thể này chính là phương tiện duy nhất giúp hắn tranh phong với kẻ sĩ trong tu luyện giới. Nếu bây giờ kiếp thể bị hủy diệt thì tương lai phàm thể trong Thiên Huyễn thành sẽ chẳng còn cách nào ngoài sống vất vưởng những ngày tháng còn lại trong vô vọng.
Với thân thể phàm nhân nhưng bất tử như vậy, sống là loại dày vò không cách nào hình dung, khi mà hình bóng Lưu Tích Quân lúc này đã trở thành nỗi ám ảnh không thể phai nhòa.
Sát Tiếu Thiên định hỏi hắn gì đó song khi thấy nét buồn đượm đang hằn sâu trong đáy mắt thì ngừng lại, chuyển ánh mắt sang Mộng Tiểu Phàm bên cạnh.
Chỉ nghe Mộng Tiểu Phàm thở dài nói:
- Lưu cô nương đi rồi! Có một vị bằng hữu của cô ấy nơi phàm trần đang an táng cô ấy bên trong thành…
Tẫn Cốt và Tỏa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-cuong/411159/chuong-360.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.