Đám mây huyết sắc phủ xuống quấn lấy thân hình đỏ rực của Kiếp Chủ.
Hai kẻ diệt đạo liên tục va chạm thần thông với nhau.
Nguyệt Nhi dĩ nhiên luôn là người thất thế, thân thể vỡ nát liên tục, tu vi từ Đạo Đài không bị rơi rớt xuống Tiên Thai, thậm chí có lúc còn trở thành tu sĩ Hỗn Nguyên cảnh tầm thường. Có điều nàng rất nhanh hồi phục, lực thôn phệ mạnh tới mức cắn nuốt tất cả mọi thứ xung quanh, ngay cả mặt đất dưới chân trong chu vi mấy ngàn trượng cũng bốc hơi hoàn toàn tạo thành hố đen sâu hoắm nhìn mà ghê người.
Thôn phệ mặt đất không thôi Nguyệt Nhi còn chưa thấy đủ, nàng tiếp tục thôn phệ thần thông và hồng trần đạo của Kiếp Chủ, những vết thương trên người nhanh chóng lành lại, chẳng những vậy cảnh giới tu vi còn cao hơn ban đầu một chút, đảo ngược tình hình.
- Đạo của trời là lấy chỗ dư bù vào chỗ thiếu, vậy nên hư có thể thắng được thực, không đủ thắng được có thừa. Đạo của các ngươi là viên mãn, cần hoàn mỹ. Còn đạo của ta là cắn nuốt, chỉ có bản thân không ngừng khuyết thiếu mới có thể cắn nuốt được vạn vật, lấy chỗ dư thừa của vạn vật bù đắp vào chỗ khuyết thiếu của mình…
Nguyệt Nhi vẫn như xưa, trung thành với đạo thôn phệ, không cần học tập bất kỳ loại thần thông công pháp nào khác. Loại tu hành quái dị này vậy mà lại giúp nàng đánh ngang tay với Kiếp Chủ vô địch thượng cổ, không hề lép vế.
- Quá biến thái, đây là muội muội
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-cuong/411155/chuong-356.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.