Tất cả những người đang quan chiến đều hồi hộp tới mức ngừng thở.
Chỉ thấy da thịt trên thân thể của Độc Cô Minh bị lực đạo khủng bố của Vương Nhất thổi tan về phía sau, duy chỉ có bộ xương trắng hếu của hắn là còn trụ lại giữa không trung. Hai con ngươi hắn vẫn như cũ tràn ngập sự điên cuồng, rõ ràng là chưa chết.
Mà Vương Nhất sau cú va chạm kia liền bị đánh bay thẳng xuống mặt đất.
Khói bụi tản đi lộ ra một cái hố sâu hoắm, cũng không thấy nơi đó phát ra động tĩnh nào.
- Đế đạo cũng chỉ có vậy!
Độc Cô Minh hừ lạnh.
Da thịt trên người hắn bắt đầu khôi phục lại với tốc độ cực nhanh, tuy nhiên sau khi khôi phục vẫn không ngừng thối rữa rơi lả tả xuống bên dưới.
- Một quyền đánh bại Vương Nhất? Ta có nhìn nhầm không?
Mấy thiên kiêu đang đứng quan chiến trên tường thành nghẹn họng.
Kiếp Chủ lẩm bẩm:
- Không ngờ chúng sinh huyết lại giúp sức mạnh của chủ thể biến đổi nhiều đến vậy! Nếu năm ấy ta thành công dung hợp với nó thì thành tựu hiện nay đã không thể đong đếm.
Ầm!
Dưới hố sâu kia đột nhiên vang lên một tiếng nổ lớn, Vương Nhất từ phía dưới bay lên, áo quần toàn thân rách nát.
Vẻ mặt y dần trở thành ngưng trọng, không hề có một chút sự khinh thường nào nữa.
- Là ta đã khinh địch! Xem ra ở trong Nguyệt Dạ sâm lâm kia ngươi đã gặp được kỳ ngộ nào đó!
Độc Cô Minh không đáp. Mặc dù ngoài mặt hắn không tỏ vẻ gì nhưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-cuong/411145/chuong-346.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.