Đám Tề Mạc và sáu mươi tu sĩ đang đứng ở cách đó không xa, lúc vừa trông thấy Độc Cô Minh xuất hiện thì mừng rơn, riêng với Bá Luân lại tặng cho gã ánh mắt chán ghét cùng một loạt tiếng thở dài ngao ngán. Rõ ràng ấn tượng mấy năm qua mà gã tạo dựng nên không tốt lắm, khó lòng khiến chúng nhân kính phục.
- Đại ca sao lại đi chung với Bá Luân kia? Một tên phế vật ngay cả Khang Dụ cũng đánh không lại mà còn dám hạ sơn, chẳng lẽ vì có đại ca bảo vệ nên mới gan to như vậy?
Mọi người cực kỳ bất bình.
Tần Mạc nghiêm mặt nói:
- Đại ca làm vậy tất có lý của mình. Có lẽ huynh ấy nhắm tới A Nhị, tiềm năng của thanh niên này không nhỏ đâu! Giả sử được y giúp sức, kế hoạch xây dựng thế lực trải dài Cửu Thiên Thập Địa cũng sẽ sớm thành công!
- Không riêng A Nhị, sáu người trong Tuyết Thương Thất Tử chẳng ai tầm thường, chỉ là thiếu một ít kinh lịch lão luyện, việc này chúng ta có thể truyền dạy cho họ!
- Đúng! Nếu đã về phe đại ca thì đều là người một nhà, không nên so đo chuyện trước đây nữa...
Không ít người cười lớn, hào sảng lên tiếng.
Đúng lúc này giọng của Thanh Thiện cất lên vang vọng khắp trời đất, kèm theo đó là khí tức Đế giả vô đối vô địch bùng phát. Khoảnh khắc nghe thấy lời sát phạt của ông ta và tin tức Bá Luân trở thành tông chủ đời thứ ba của Tuyết Thương phái thì ai nấy không khỏi sửng sốt.
-
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-cuong/411116/chuong-317.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.