- Sao nào? Việc gì phải nhìn ta bằng ánh mắt ấy? Khán đại nhân có tiềm lực hào kiệt! Tương lai ắt sẽ trở thành rồng vàng bay lượn chín tầng trời, khiến chúng sinh quỳ bái, lịch sử ghi danh! Làm lô đỉnh cho đại nhân chính là vinh hạnh của đám nữ nhân các ngươi, biết bao người mong cầu còn không được vậy mà các ngươi lại dám từ chối!
Một tên cười lạnh, chưởng tâm vung xuống giết chết bảy tám người, trong đó còn có không ít hài tử chưa tới mười tuổi.
Chứng kiến xác chết nằm la liệt khắp nơi, nhất là những thi thể đầy máu của những hài tử nhỏ bé đáng thương kia, bốn tên tu sĩ Tiên Thai cùng đám người Mặc tông chẳng biểu lộ chút cảm xúc thương hại nào mà trái lại còn cười khặc khặc đầy tà ác, chuẩn bị tiếp tục ra tay đồ sát những kẻ còn sống sót.
Nữ tử áo lam gục ngã dưới đất, dù vậy vẫn gắng gượng chống tay gằn giọng nói:
- Sống mà không có tôn nghiêm, sống không bằng chết! Nữ nhân chúng ta sinh ra không phải để cho đám nam nhân các ngươi tùy ý chà đạp… Hứa San ta cả đời thanh bạch, dẫu hương tiêu ngọc vẫn cũng không chấp nhận để tên họ Khán kia vấy bẩn!
Nàng nói xong hai mắt mờ dần, rốt cuộc toàn thân buông thỏng, đã sắp sửa tuyệt khí mà chết.
- San sư tỷ, tỷ đừng làm đệ sợ!
- San sư tỷ, tỷ đừng chết mà, tông chủ đã đi rồi, chúng đệ không còn ai bên cạnh nữa…
Năm hài đồng còn sống sót ôm chặt tấm lưng gầy gò
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-cuong/411093/chuong-294.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.