Biện Thành cau mày nhìn về hướng âm cốc nói:
- Phương huynh, nửa canh giờ trôi qua rồi mà vẫn chưa có tin tức gì truyền ra. Có khi nào phát sinh chuyện bất ngờ gì đó không?
Phương Hạo đặt tách trà xuống, cười nhẹ:
- Năm mươi chí tôn thiên kiêu Hỗn Nguyên cảnh, chiến lực Bách Nhân Địch tấn công một tiểu đan sư và cô ả trọng thương sắp chết, Biện huynh nghĩ sẽ có chuyện gì sao?
Biện Thành tỏ vẻ hoài nghi:
- Trực giác mách bảo ta là có chuyện gì đó không đúng lắm đang phát sinh... Giống như sinh tử đại nạn sắp sửa ập xuống đầu vậy.
Vì thường xuyên xông pha hiểm địa, tranh phong ngươi sống ta chết với những anh kiệt khắp lục giới nên y rất mẫn cảm với nguy hiểm. Cũng nhờ sự mẫn cảm này mà bao lần Biện Thành thoát khỏi kết cục nằm xuống. Bây giờ cũng vậy, cảm giác sinh tử lâm đầu cứ nhộn nhạo trong người gã, hệt như muốn gã phải lập tức rời khỏi nơi đây, nếu không sẽ hối hận không kịp.
- Ta đi! Các vị bảo trọng!
Biện Thành rất dứt khoát đứng dậy, vòng tay xương thú đang đeo nơi cổ tay phải loé lên ánh sáng âm u, lập tức một cổ thú khổng lồ nhìn rất giống sư tử hiện ra. Nó nhìn đám Phương Hạo khẽ gầm gừ mấy cái rồi cúi đầu xuống cho Biện Thành bước lên.
- Tên điên này...
Nhìn Biện Thành nói đi là đi, chớp mắt đã cưỡi cổ thú Ám Sư biến mất nơi chân trời, Cẩm Đình ma đạo tử không khỏi mắng nhẹ một câu.
- Từ bao giờ lá
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-cuong/411062/chuong-263.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.