Vẻ mặt Quan Thất âm trầm bất định, mà những thiên kiêu còn lại cũng không còn lòng dạ nào để “diễn tập” nữa.
Bốn mươi mấy chí tôn thiên kiêu tham gia vào sự kiện này đã chết gần một nửa.
Cứ mỗi lần bọn họ thấy tên kia giống như sắp không chịu nổi nữa thì hắn lại vùng lên tát cho bọn họ mấy cái trời giáng.
Quỷ Diện Quân trọng thương, Vũ Văn Dục bị phế, Tư Mã Ngang trúng một kiếm đâm xuyên tim, sáu Thập Nhân Địch nổ tang xác… mà bọn họ tuy còn sống nhưng cũng bị vụ nổ tự bạo vừa rồi khiến nguyên khí trong cơ thể đình trệ lại, chiến lực suy giảm.
- Hắn hẳn là đã lật hết bài tẩy ra rồi!
Quỷ Diện Quân âm trầm nói.
Quan Thất lắc đầu:
- Vẫn chưa! Hắn sở hữu một môn cấm kỵ thần thông truyền thừa từ Bất Động Minh Vương có tên Bá Thiên Sát! Đủ sức giết chết một trong chúng ta. Để thi triển cấm kỵ thần thông này cần hiến tế thọ nguyên, mà hắn vừa đột phá Hỗn Nguyên cảnh, khẳng định có tới hơn ba trăm năm thọ nguyên để liều mạng.
Độc Cô Yên Nhiên hừ lạnh:
- Cấm kỵ thần thông ta cũng có! Còn chưa biết mèo nào cắn miểu nào!
Quan Thất nói:
- Ta đã phát hiện ra yếu điểm của Chân Giả Song Nhãn, mục đích của việc bố trí giết hắn xem như đã hoàn tất. Chúng ta cùng lên, đừng để hắn lật thuyền trong mương nữa…
Đúng lúc này từ phía xa xa chợt hiện ra ba bóng người đang chia làm hai hướng tiến đến.
Người đầu tiên là Lưu Bình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-cuong/411018/chuong-219.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.