Nếu lúc trước Lưu Bình sở hữu một vẻ ngoài nho nhã điềm đạm thì hiện tại đã trở thành một nam tử mặc trường bào màu đen, đầu đội mũ trùm, toàn thân bao bọc bởi một lớp hắc khí nồng đậm.
Gã ta chính là người nhận được lợi ích nhiều nhất trong gần hai mươi năm nay từ hai sự kiện Tuyệt Vọng Ma Uyên và U Minh cấm địa.
Lúc ở U Minh cấm địa, gã đoạt được truyền thừa của Biện Thành vương, một trong mười vị minh vương mạnh nhất thời thái cổ của Minh giới.
Đến Tuyệt Vọng Ma Uyên rồi thậm chí còn tốt số hơn, trong đạo hoa của Hắc Ám Quỷ Vương đã tiếp nhận hoàn toàn truyền thừa của vị cường giả này. Nên biết rằng nếu xét về thực thực thì Hắc Ám Quỷ Vương tuyệt đối là đứng đầu ở quỷ giới thượng cổ, ngay cả Kiếm Thiên Tôn ở nhân giới cũng chưa chắc đối thủ của y. Năm xưa nếu không phải Hồng Trần Kiếp Chủ quá bá đạo thì có lẽ y sẽ chính là nỗi khiếp sợ lớn nhất với nhân giới chỉ sau tiên ma chủ.
Con đường của Lưu Bình tuy không nói là quá bằng phẳng vì vẫn phải chịu kiếp nạn suýt nữa vùi thây ở Tuyệt Vọng Ma Uyên, tuy nhiên gã không gặp nhiều cường địch bằng Độc Cô Minh, có rất nhiều thời gian tu luyện và nghiên cứu công pháp. Cái gã thiếu duy nhất có lẽ chỉ là một con đường khác với tiền nhân mà thôi.
Vấn đề này khiến Lưu Bình suy nghĩ rất nhiều, sau khi bỏ ra mười năm thì liền đại ngộ. Tình trạng thân thể của gã chẳng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-cuong/411011/chuong-212.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.