Bình thân!
Giọng Độc Cô Đại Đế nhẹ nhàng vang lên.
- Tạ ơn bệ hạ!
Mấy vạn người đồng thời hô vang rồi đứng dậy nhưng vẫn bảo trì tư thế ôm quyền khom lưng, ngay cả mặt cũng không dám ngước lên.
Duy chỉ có hai người trung niên, một mặc giáp trụ màu bạc sáng loáng, một mặt trường bào màu đen là đứng thẳng người, sau đó chậm rãi bước tới phía trước ngựa của Độc Cô Đại Đế.
- Vũ Văn Bác ra mắt bệ hạ!
- Độc Cô Trì ra mắt bệ hạ!
Độc Cô Đại Đế nhìn qua hai người này, thần thái Độc Cô Trì đang mặc giáp trụ bạc cực kỳ ngang tàng, đây chính là Đại tư mã nắm quyền chưởng quản toàn bộ quân đội thánh hoàng triều, tu vi nửa bước Đế giả.
Người mặc trường bào đen cũng không kém cạnh, tuy đứng trước mặt Đại Đế nhưng vẻ mặt hết sức ung dung điềm tĩnh, giống như bầu trời dù có sập xuống cũng khó làm ánh mắt ông ta lay chuyển. Đây chính là Vũ Văn Bác, đương kim thừa tướng của Độc Cô thánh hoàng triều.
Cả hai người này đều thuộc Chánh Nhất Phẩm quan, một người đứng đầu võ giai, một người đứng đầu văn giai, vì Độc Cô Đại Đế không thường xuyên tham dự triều chính mà giao lại toàn bộ công việc nên bọn họ nghiễm nhiên trở thành nhân vật nắm quyền sinh sát bậc nhất chỉ sau Độc Cô Đại Đế.
Không những vậy, mưa dầm thấm lâu, thế lực của Vũ Văn gia tới thời điểm hiện tại cơ hồ không thua kém Độc Cô gia là bao, chỉ thiếu duy nhất một vị Đế giả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-cuong/410983/chuong-184.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.