Độc Cô Minh nhìn Tô Viễn thật lâu, sau đó hỏi:
- Ông là người của Độc Cô Đại Đế, hay là người của ta?
Tô Viễn đáp:
- Đó là phụ thuộc vào công tử có xứng cho lão phu phò tá hay không!
Độc Cô Minh hỏi tiếp:
- Như thế nào là xứng?
Tô Viễn mỉm cười:
- Trung thần phò minh chủ. Hiểu thần tử, tôn trọng tài năng của thần tử, lòng ôm thiên hạ, vị minh chủ như vậy gọi là xứng. Trong đại thế này, người tu vi cao cường dẫu có đánh khắp thiên hạ không đối thủ cũng khó lòng an định lục giới, mở ra một thịnh thế phồn hoa kéo dài. Chỉ có quyền mưu, xem thế gian như ván cờ, chúng sinh như quân cờ, bố cục xoay chuyển càn khôn thì mới làm nổi.
Độc Cô Minh nhíu mày, mấy vấn đề quyền mưu này hắn thực sự không hiểu lắm. Thà bảo hắn đi giết người chém đầu, đấu pháp tỷ thí, hoặc là lừa gạt, gài bẫy đào hố chôn người khác hắn còn thấy dễ dàng hơn.
- Tạm thời ta không hiểu lắm những gì ông nói. Trước mắt ông cứ nói rõ làm cách nào để thực hiện ba việc mà Đại Đế giao cho ta đi…
Nghe hắn nói vậy, Tô Viễn liền gật đầu:
- Thuật quyền mưu không từng trải nhiều thì không thể tiếp thu nhanh. Công tử còn trẻ, tuổi thọ lão phu cũng còn mấy trăm năm, vậy cũng đã đủ thời gian truyền cho ngài thuật quyền mưu rồi. Không sao, lão phu sẽ từ từ giải thích cho ngài.
- Điều thứ nhất, trong vòng mười sáu năm trở thành đệ nhất trong Nhân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-cuong/410974/chuong-175.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.