Khoảnh khắc Trấn Ma tháp của Độc Cô Tín phiêu phù trên đỉnh đầu của Độc Cô Minh thì cả phàm thể và đạo thể đều mở bừng mắt ra, loé lên sát khí kinh thiên.
Loại sát khí này đã tròn mười bốn năm chưa từng được hắn bộc phát, mà nay dưới ám chiêu của Độc Cô Tín mới chính thức xuất thế trở lại.
- Ngươi dám?
Độc Cô Minh nhìn đám người đang cưỡi cổ thú trước mặt, lạnh lẽo gằn từng chữ.
Theo hắn quan sát thì bất kỳ kẻ nào trong đám người này đều là chí tôn thiên kiêu cực mạnh, trong đó mạnh nhất là cô gái đang nấp sau một tảng đá lớn, bên cạnh có sư tử vàng đang thét gào.
Mà Độc Cô Tín kia tu vi đã tiếp cận Hỗn Nguyên hậu kỳ song khá yếu, đạo vận chỉ ngưng tụ vỏn vẹn một đạo. Mặc dù cách biệt một đại cảnh giới nhưng Độc Cô Minh vẫn tự tin sẽ nghiền ép y.
- To gan! Ngươi có biết chúng ta là ai không? Đây chính là ngũ hoàng tử và thất công chúa của Độc Cô thánh hoàng triều, chính là ái tử của Đế giả uy chấn Trung Thổ. Tên thảo dân nhà ngươi còn không mau quỳ xuống!
- Quỳ xuống dập đầu bái lạy sẽ tha chết cho ngươi!
Đám thanh niên quý tộc kia từ nhỏ đều hưởng thụ sự trọng vọng và kính sợ đến từ chúng tu sĩ Trung Thổ nên rất kiêu ngạo. Cho rằng bất kỳ ai khi đối mặt với hoàng quyền thì cũng sẽ run rẩy như cầy sấy, dập đầu lia lịa. Ngoại trừ đám man di mọi rợ Tây Phong bộ lạc không quy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-cuong/410941/chuong-142.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.