Độc Cô Minh và Trần Mạn Dao vừa tiến vào đạo giới xong thì ngay lập tức ở cánh cửa khổng lồ ngoài hung địa đã xuất hiện một tốp nhân thủ cực kỳ đông đảo. Đám người này gồm ba mươi sáu người, vận y phục trắng từ đầu tới chân, mặt đeo mặt nạ vô diện chỉ chừa đúng hai đôi mắt và mũi để thở, đáng sợ nhất là tu vi của họ không ngờ đều là chí tôn thiên kiêu đại viên mãn.
- Chủ công có lệnh lần này dốc hết lực lượng, cả ba mươi sáu Thiên Cang và bảy mươi hai Địa Sát đều xuất động tiến nhập đạo giới ở Tuyệt Vọng Ma Uyên để đoạt lấy Thái Hoàng kiếm. Nhiệm vụ lần này chỉ được phép thành công, không được phép thất bại.
Tên cầm đầu lạnh lùng nói, nhìn bóng lưng Độc Cô Minh và Trần Mạn Dao vừa biến mất sau cánh cửa. Trong lòng gã nghĩ ngợi gì đó rồi tiếp tục lên tiếng:
- Quả nhiên như chủ công dự đoán, lần này sẽ có sự tham gia của hậu nhân những cấm kỵ đại thần năm xưa. Với những kẻ này không cần giết, dù chúng muốn đoạt hắc thương cũng mặc kệ, mục đích của chúng ta chỉ có duy nhất Thái Hoàng kiếm… Cũng may chúng ta có một cách khác để tiến nhập Tuyệt Vọng Ma Uyên, hoàn toàn không kinh động đến đám trưởng lão Đạo Đài ở Tử Hư sơn.
- Thuộc hạ không hiểu, Thái Hoàng kiếm mặc dù là chí bảo của hoàng tộc, nhưng hắc thương kia lại thuộc về cường giả khủng bố năm đó dùng sức một mình chặn đứng ngũ giới còn lại. Vì sao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-cuong/410901/chuong-102.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.