“Cấm kỵ là một loại giác ngộ, không phụ thuộc vào cảnh giới. Tu sĩ bình thường vĩnh viễn không thể chạm đến. Chỉ có tự thân trải qua, đi tìm loại giác ngộ này, cộng minh với nó thì mới hiểu được cấm kỵ. Ví như hiện tại dù ta có truyền Bá Thiên Sát cho ngươi thì ngươi cũng không thể sử dụng. Bá Thiên Sát chứa khát vọng tầm đạo của ta, chính là mô phỏng hình ảnh ta kiên cường theo đuổi mục tiêu vấn đỉnh trên con đường tu luyện. Chỉ cần cái "đỉnh" đó có tồn tại, ta sẽ nhanh chóng tiếp cận và leo lên nó.”
Lời Bất Động Minh Vương vang vọng bên tai Độc Cô Minh, trong đầu hắn không ngừng nhớ lại hình ảnh trong mộng cảnh ông ta dùng một thức thần thông này từ cách xa đến vạn dặm, chỉ trong nháy mắt đã xuất hiện trước mặt mình. Thậm chí khi đáp xuống còn phong ấn tu vi của mình trong khoảng thời gian ngắn, cực kỳ khủng bố. Nhưng muốn thi triển được cấm kỵ thần thông không hề đơn giản, dù là ở cảnh giới nào thì cũng phải hy sinh và trả giá.
Cấm kỵ thần thông, nói thẳng ra là một loại thăng hoa tột cùng của ý cảnh, đi kèm với tín niệm mạnh mẽ. Tin tưởng thì sẽ thành hiện thực, nếu lòng tin không đủ thì vĩnh viễn không thể thi triển.
Vào lúc này đây Độc Cô Minh đã rơi vào tình huống cực kỳ cấp bách. Nếu hắn không thành công thi triển Bá Thiên Sát thì chắc chắn chờ đợi hắn sẽ là một đợt tru diệt đến từ Sơn Hà Đồ đang dần thức tỉnh kia.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-cuong/410859/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.