Một ngày này với ba người Liễu Thần, Ngô Trung và Tiêu Ngôn chẳng khác nào ba mươi năm dưới địa ngục. 
Độc Cô Minh không ngừng đấm đá bọn hắn, đáng thương nhất là Liễu Thần, bị đánh đến nỗi mất trí nhớ. 
Cứ cách tầm một canh giờ là gã tỉnh lại, khuôn mặt sưng phù ngơ ngác nhìn xung quanh hỏi: 
- Ta là ai? Đây là đâu? 
Đáp trả gã là một đấm như trời giáng của Độc Cô Minh khiến gã lại ngất đi. 
- Ác ma, ngươi muốn gì? 
Ngô Trung và Tiêu Ngôn nép mình trong góc, tay chân co quắp run cầm cập. Bọn họ đã từng gặp những kẻ tàn nhẫn, ra tay quyết đoán nhưng chưa từng gặp kẻ nào biến thái như Độc Cô Minh, hành hạ địch thủ mà không cần chút lý do, cứ thích là tìm cớ đánh cho bằng được. 
- Nghe cho kỹ, ta hỏi gì thì các ngươi trả lời đó. Nếu thành thật ta sẽ tha mạng... 
Ngô Trung và Tiêu Ngôn gật đầu lia lịa như gà mổ thóc. 
- Câu hỏi đầu tiên, gần đây trong giáo có chuyện gì bất thường xảy ra hay không? 
Vừa hỏi Độc Cô Minh vừa bóp tay răng rắc khiến cả hai tên kia sợ hãi vội đáp: 
- Không có chuyện gì lạ cả! 
- Sao lại không có gì? Các ngươi muốn lừa ta! 
Độc Cô Minh tỏ vẻ giận dữ làm bộ như chuẩn bị xông đến. 
- Không có gì chính là không có gì? Ngươi muốn ta trả lời làm sao mới vừa lòng? Chỉ duy nhất gần đây một vị sư huynh chết trong lúc trùng kích cảnh giới năm tôn thần bị tẩu hoả nhập ma 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-cuong/410830/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.