Edit: Thuỳ Linh
✢✤✣
Làm gì có chuyện không đảo khách thành chủ được đây.
Bờ môi mềm mại quấn lấy nhau, Điền Quý Hành nghiêng đầu, dùng sức mút lấy môi cô.
Đôi môi nhỏ nhắn của thiếu nữ vừa mịn vừa mềm, còn có cả vụ ngọt của chocolate. Điền Quý Hành trộm há mồm, thử liếm lấy cánh môi của cô, làm Hứa Diễn Đường hừ một tiếng rên rỉ yêu kiều.
Điền Quý Hành dừng lại.
Anh cụng trán mình vào trán cô, thở nhẹ, nhìn vào đôi mắt cô, nói: “Ngon.”
Không biết nói về bánh quy hay là cô.
Âm thanh trầm khàn giống như tiếng gảy đàn.
Trái tim Hứa Diễn Đường run rẩy theo.
Cảm xúc lúc nãy hôn môi anh vẫn còn vương lại.
Bên tai Hứa Diễn Đường chậm rãi ửng đỏ.
–
Đến giờ ăn trưa thì bà nội đến gõ cửa phòng Hứa Diễn Đường, “Đến giờ ăn trưa rồi. Tiểu Điền cũng ở lại ăn nhé.”
Hứa Diễn Đường ở trong phòng lên tiếng đáp lại, đi ra mở cửa.
Điền Quý Hành ngồi trên ghế của cô, trong tay còn đang cầm bài kiểm tra Vật lý của cô.
Đúng vậy, lúc nãy anh đang giảng bài Vật lí cho cô.
Hôn môi xong thì học bài Vật lí.
Điền Quý Hành đứng dậy, từ chối bà nội. Anh nói mẹ anh còn đang chờ anh về ăn cơm, nên là không làm phiền mọi người nữa, hôm khác sẽ lại đến.
Điền Quý Hành đi rồi.
Hứa Diễn Đường ngồi trên vị trí của mình, tầm mắt liếc đến bình thủy tinh màu xanh cô giấu trong góc kia, cô ảo não vỗ vào đầu mình.
Cô quên mất cái bình điều ước tặng anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-con-co-cai-duoi-mau-xanh/464991/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.