Dịch: Diêu Nhiên
✢✤✣
Kì nghỉ hè lớp 8 năm đó, Hứa Diễn Đường về quê, hôm đó sau khi Điền Quý Hành tới nhà cô. Hễ cứ nhàn rỗi buồn chán liền chạy tới nhà của Điền Quý Hành mỗi ngày.
Chiều hôm đó, cô nhớ rõ mình đang đứng trước cửa nhà anh, mặt trời sắp xuống núi, bầu trời rất đẹp. Những đám mây ở đằng xa cuộn lại thành từng mảng mang theo màu cam rực rỡ, giống như rừng lá phong trải khắp bầu trời.
Điền Quý Hành đứng trước cửa đợi và chuẩn bị tiếp đón cô.
Cô rất thích phòng của Điền Quý Hành vì nó rất lớn, sàn nhà không phải là gạch lục giác thường thấy trong thôn mà là sàn gỗ nhẵn bóng, khi bước lên bằng chân trần sẽ hơi lành lạnh, không loại cảm giác gập ghềnh như của gạch lát nền lục giác.
Cô ngồi trên sàn nhà, nhưng vẻ mặt lại uể oải.
Điền Quý Hành lấy một chai sữa mà anh thích nhất đưa cho cô, hỏi cô bị sao vậy. Cô từ chối chai sữa kia rồi nói: “Không sao cả, chỉ là mình cãi nhau với Trâu Động Thuỵ thôi.”
Điền Quý Hành cũng ngồi xếp bằng bên cạnh cô, anh hỏi: “Trâu Động Thuỵ là ai?” Anh vặn mở nắp chai sữa rồi chậm rãi nhấp từng ngụm nhỏ.
“Mình chưa kể với cậu à? Bạn trai mình.”
Chai sữa trong tay không cầm chắc nên khẽ lay động, sữa chảy lên chóp mũi anh để lại một giọt trắng đục.
Hứa Diễn Đường ‘chậc’ một tiếng, rút tờ khăn giấy đưa cho anh, lên tiếng quở trách: “Uống sữa mà cũng uống thành như vậy được nữa.”
Điền Quý Hành đặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-con-co-cai-duoi-mau-xanh/464986/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.