Edit: Thuỳ Linh
✢✤✣
Không biết bởi vì say hay vì cái ôm ba giây kia của cô, đêm nay Điền Quý Hành không thể ngủ ngon được.
Nhắm mắt lại, trong đầu liền hiện ra gương mặt của Hứa Diễn Đường.
Đôi mắt đỏ, ngấn lệ của Hứa Diễn Đường.
Anh hít sâu một hơi, ngực phập phồng, nhớ lại mùi hương lúc nãy trên người cô, là mùi hương mật đào ngọt ngào.
Sợi tóc mềm mại phất qua chóp mũi anh.
Hơi thở yếu ớt mỏng manh phả vào sườn mặt anh.
Đôi tay nhỏ nhắn vỗ về lưng anh.
Với cả, lúc anh cúi đầu là có thể nhìn thấy cần cổ trắng nõn tinh tế của cô.
Đột nhiên đêm nay dài hơn bình thường.
Tình yêu bồng bột rực cháy của thiếu niên chợt đến không thể nào che giấu, trong bóng đêm vô tận, anh phóng thích cuộc sống mười mấy năm nay ở trong phòng.
Đột nhiên phòng tắm sáng đèn vào lúc 3 giờ sáng.
Qua một hồi sau, lại tắt.
–
Ở trong mơ, Hứa Diễn Đường ôm lấy dê con đuôi xanh, xoa lỗ tai nhỏ của nó. Cái đuôi của dê con hơi giật giật, cô lại bị đè rồi bị hôn.
Sau khi tỉnh lại, Hứa Diễn Đường có chút hối hận, đưa tay chạm vào môi của mình, nhỏ giọng lẩm bẩm một câu: “Đừng hôn mình nữa mà.”
Nói với không khí, hay là nói với dê con đuôi xanh trong mơ, hay nói với chính mình.
–
Sau khi hai người làm hòa thì Hứa Diễn Đường vui vẻ về thể chất lẫn tinh thần.
Cô cảm thấy bầu trời xanh hơn trước, mấy ngày hai người giận nhau thì cả bầu trời như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-con-co-cai-duoi-mau-xanh/270473/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.