Chương trước
Chương sau
Chương 3: Hội đồng
Mankind is the virus.
- Anonymous
Bảo tàng Odin là bảo tàng có giá trị lịch sử bậc nhất vùng Bắc Âu, với rất nhiều di tích được lưu giữ từ năm 793 khi những người Viking đầu tiên đặt bước chân lên bờ biển Northumbria. Nơi đây giống như một pho lịch sử 3 chiều lưu giữ lại câu chuyện về cả một tộc người.
Nhưng không chỉ vậy. Là một bảo tàng lớn, đương nhiên sẽ có những khu trưng bày hiện vật đến từ các nền văn minh khác. Nổi tiếng nhất chính là Xác ướp của Tutankhamun, vị Pharaoh từng cai trị nền Văn minh Ai Cập cổ đại từ năm 9 tuổi, và qua đời một cách bí ẩn ở tuổi 19, cách đây hơn 3300 năm.
Aja muốn đưa Elly vào tham quan di tích cực kì nổi tiếng này, đặt ở trong khu Ai Cập. Đã có một thời xác ướp của Tutankhamun được người đời kinh sợ bởi nhiều lời đồn đại về những lời nguyền xung quanh lăng mộ của ông và số phận của những kẻ dám tiếp cận. Nhưng trong thời đại khoa học kĩ thuật lên ngôi như thế kỉ 21 này, những bức màn bí ẩn ấy đã sớm được giải mã.
- Chúng tôi rất tiếc - Ngay khi Aja và Elly chuẩn bị bước qua cánh cổng tiến vào khu Ai Cập, một nhân viên bảo tàng mặc đồng phục vội vã bước tới cản đường hai đứa - Khu vực này đang trong quá trình trùng tu bảo dưỡng. Xin quý khách vui lòng quay lại vào dịp khác.
Việc bảo trì trùng tu vốn rất bình thường, nên Aja cũng vui vẻ chấp thuận. Hắn cũng không cảm thấy nhất thiết phải tham quan xác ướp của một vị vua đã từng thống trị một nền Văn minh vĩ đại bậc nhất thế giới cổ đại và qua đời ở tuổi 19, tức là cũng ngang với tuổi hắn hiện nay.
Đang định quay đầu bước đi, chợt thoáng qua người của nhân viên bảo tàng, Aja nhìn thấy thấp thoáng bóng dáng của vài người bước đi phía trong khu vực Ai Cập. Điều khiến hắn chú ý, là những người này mặc quân phục rằn ri của quân đội và đeo những khẩu súng trước hông.
Bóng người có vẻ là quân nhân kia dường như cũng để ý thấy cái nhìn của Aja, nên cũng quay lại nhìn hắn. Đó là một anh lính tầm 25 hay 30 tuổi, gương mặt cương trực thẳng thắn, có hơi nét căng thẳng và bực dọc.
Ánh mắt hai người chạm nhau một khoảnh khắc, rồi đồng loạt quay đi.
- Aja! Elly!
Thấy từ xa, cha mình chạy tới, có chút vội vã hiện lên trên gương mặt vốn luôn trầm ổn, Aja tự hỏi liệu có chuyện gì khiến người đàn ông này phải lo lắng tới vậy.
- Cha?
- Cha tìm hai đứa mãi. Mẹ đang chờ ngoài cổng. Chúng ta sẽ về khách sạn sớm hơn dự định, nhé!
- Có chuyện gì vậy ạ?
- Không có chuyện gì - Ông cười - Đổi kế hoạch một chút thôi mà. Về khách sạn nghỉ ngơi sớm, và hai đứa có thể chơi game với nhau.
- Yeah! - Tâm hồn thơ trẻ của Elly cứ nghe tới game là thích thú. Cô bé nhanh chóng chạy tới cổng nơi Emily đang chờ.
Allum đưa tay vỗ lên vai con trai mình, kéo hắn khựng lại.
- Nghe này - Ông này, nét mặt đột nhiên nghiêm túc hơn - Cha biết không thể qua mắt được con, mà con cũng đã đủ tuổi để trở thành một người đàn ông trong gia đình, nên chuyện này cha cũng sẽ không giấu giếm nữa. Một người bạn của cha vừa gọi điện cảnh báo rằng hình như đang có khủng bố xuất hiện ngay tại thành phố này. Cha cũng sẽ không tin nếu không nhìn thấy mấy chiếc xe quân đội đang chạy loăng quăng ngoài đó. Chúng ta sẽ về khách sạn nghe ngóng tình hình, và nếu có cơ hội sẽ rời khỏi nơi này càng sớm càng tốt, nhé? Nên nhớ, dù có chuyện gì xảy ra, hãy bảo vệ Elly, rõ chưa?
Aja nhìn thẳng vào mắt ông. Dù hắn ngay khoảnh khắc này chưa thể tiêu hóa hết lượng thông tin mà cha vừa truyền tải, nhưng hắn vẫn nghiêm túc gật đầu.
- Tốt! - Allum cười. - Dặn dò vậy thôi. Con yên tâm, Valhalla là quê hương thứ hai của cha. An ninh ở đây rất tốt. Quân đội ở đây lại càng tuyệt vời. Chúng ta chỉ cần tin tưởng vào bọn họ. Cả nhà mình rồi sẽ an toàn.
Ánh mắt của Allum toát lên một sự tự tin không thể lay chuyển, y như cái cách mà ông vẫn đặt niềm tin vào mọi người xung quanh mình.
“Mình chẳng thể nào mạnh mẽ được như cha”, Aja thầm nghĩ. Hắn yêu thích những quyển sách và thường hay tránh né loài người, chứ không thể nào hòa đồng và đáng tin cậy như cha.
Cha hắn khoác vai hắn, thân mật bước tới cổng ra.
Uỳnhhhhhh!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!
Một tiếng nổ động trời vang lên.
Tai Aja ngay lập tức ù đi.
Một khoảnh khắc cuối cùng, hắn cố đưa mắt tìm kiếm gia đình mình trước khi ngất lịm.
Nhà Trắng.
Addison Turner, Tổng thống thứ 45 của Hợp chủng quốc Hoa Kì, đang ngồi để tay chống cằm và xem đi xem lại bài phát biểu của Ivan Rumanov trên màn hình tivi 100 inch trong phòng riêng.
Không như tên ngu ngốc tiền nhiệm, Addison là một người Mỹ gốc Do Thái với trí tuệ cao, tốt nghiệp đồng thời các chuyên ngành Toán học, Quản trị Kinh doanh và Luật học với điểm số cao ngất ngưởng. Ông năm nay 37 tuổi, trở thành Tổng thống khi vừa đúng tuổi 35, cũng tức là độ tuổi tối thiểu để tham gia tranh cử Tổng thống. Điều đó cũng có nghĩa, ông là Tổng thống trẻ tuổi nhất Hoa Kì, từ giờ cho tới khi đất nước này thay đổi Hiến pháp.
Addison đưa tay còn lại với lấy chiếc điều khiển, tua đi tua lại những đoạn phát biểu của tên Tiến sĩ từ một đất nước nhỏ bé nằm ngay cạnh kì phùng địch thủ của Hoa Kì kia.
Vụ này không thể nào là do Lev Lebedev giật dây chứ? Tên độc tài đất Nga này luôn nghĩ ra những đòn đánh thâm hiểm và tinh quái, nhưng “vấn đề này” không phải là thứ có thể đem ra để đấu nhau. Tên đó đủ thông minh để hiểu.
“Thưa ngài, Hội đồng triệu hồi ngài đến cuộc họp”
Một giọng nói AI vang lên trong căn phòng. Không đợi Addison trả lời, toàn bộ căn phòng ngủ ấm cúng êm đềm ngay lập tức thay đổi thành một không gian u tối, trang nghiêm với những bàn đá và nến. Tất cả những hiệu ứng này đều do hệ thống chiếu 3 chiều được bí mật lắp đặt trong phòng.
Dọc theo 2 bức tường dẫn tới một ban vị cao nhất, là 13 ô cửa sổ trống rỗng. Chỉ một chốc lát sau đó, 13 ô cửa này hiện ra 13 màn hình hiển thị phát ra ánh sáng xanh lam. Tất cả màn hình đều là hình một chiếc kim tự tháp với con mắt nằm chính giữa.
Một màn hình ở hàng trên cao nhất đột ngột đổi từ màu xanh sang màu đỏ, và giọng nói cũng từ đó phát ra.
- Hoa Kì?
- Có mặt.
- Nga?
- Cũng có mặt, thưa Ngài.
Mỗi lần một giọng nói cất lên, cũng là lúc một màn hình chuyển đỏ.
- Trung Quốc?
- Tôi đã ở đây, thưa Ngài.
- Liên Hiệp Quốc?
- Có tôi.
- Được rồi. Trước mắt cần vài người các ngươi xử lý chuyện này. Giao ước của chúng ta với Eden suốt 10 000 năm qua không thể sụp đổ chỉ vì một tên điên ngu xuẩn. Nga, cho người xử lý Ivan Rumanov đi. Liên hệ với Tổng thống Xa’tara nếu cần hỗ trợ. Hắn dù sao cũng là một thành viên cấp thấp.
- Đã rõ!
- Facebook có mặt không nhỉ?
- Dạ, tôi vẫn ở đây đó thôi. Ngài có thể click vào avatar của tôi để check trạng thái mà.
- Dẹp đi, mấy trò công nghệ này ta không quá rành! Facebook, ngươi cùng với Hoa Kì dẹp yên vụ lùm xùm truyền thông này đi. Giới hạn toàn bộ thông tin không để lọt ra ngoài Xa’tara.
- Chuyện này ngài cứ để chúng tôi lo - Lần này Addison lên tiếng - Chúng tôi có những chuyên gia đầu ngành.
- Ta rất tin tưởng ngươi, Addison. Hội đồng đưa ngươi lên nắm quyền Hoa Kì, cũng là vì thời đại này không cần một con rối chỉ biết nghe lệnh, mà cần một tên hầu cận được việc. - Giọng nói kia tiếp tục - Về phía Eden, chúng ta cũng có đôi chút rắc rối…

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.