Tâm dẫn theo hơn 25 thành viên đi 25 km về biên giới nơi giao tranh.
“Lão đại, phía trên chúng ta có cái gì đó cứ lượn lờ thật khó chịu” – 1 Chuột chũi kéo xe thồ nói.
Với cái khứu giác vô song trong đất đã ngửi được tận 8 km thì nơi trống trãi này nắm bắt được mùi trên cao không khó lắm.
“Đó là lũ Kền Kền, ta biết lâu rồi”
Tâm đã nhận ra từ khi tiếng nổ ầm ầm của chiến trường 1 vang lên. Những cặp mắt đó luôn giám sát hành động bên dưới này, kể cả cuộc chiến ở chiến trường 2, các cuộc chiến khác thì không biết.
Tâm có tầm nhìn xa hơn, có năng lực ánh nhìn trong đêm đã nhìn rõ những cặp mắt đó. Tuy nhiên hiện tại là vô phương tránh được, tầm bắn của nỏ liên châu không tới, chiến binh Bọ sáng hay chiến binh Điều dong dám lên cao sẽ thành mồi trong bụng lũ đó ngay.
Đành chịu vậy.
“Sau khi trở về ta có đầy đủ nguyên vật liệu từ quặng mỏ sẽ chế tạo ra súng hoả lực mạnh, các hệ thống phòng cạn, phòng không, hệ thống đạn đạo rada,… để xem lũ không biết sống chết có dám đến gần không”
Tâm lẩm bẩm.
Quãng đường 25 km không quá xa đối với nhóm của Tâm.
Khi cả nhóm đến thì trận chiến đã kết thúc, các chiến binh đang thu dọn chiến trường.
1 số chiến binh bị thương nhưng không nghiêm trọng, các nhân viên chăm sóc đã nhanh chóng tiến hành chữa trị.
Điều dong trưởng hưng phấn bay đến “Lão đại lần này đánh rất đã ghiền, đáng tiếc đã để
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-che-vinh-hang/1105726/chuong-69.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.