Sau cuộc nghị sự tất cả làng rối loạn nhao nhao, đến tận 3 ngày mới phân chia từng bộ, từng công việc xong.
Tất cả các thành viên lão và ấu được chăm sóc cùng 1 khu.
Các thành viên chưa trưởng thành được tộc Mạnh hoè dạy chữ.
Nhện hồi 1 cử hẳn 30 nhân viên cho bộ thực phẩm để lo cho cái “bụng” toàn làng và 10 nhân viên lo các dụng cụ ăn mặc, vệ sinh khiến cho làng giờ không còn bộ vẻ “hoang dã” nữa.
Để cải thiện sức khoẻ bệnh và đề phòng bệnh tật cho các thành viên, Tâm đặc biệt cải thiện lối sống hoang dã các tộc.
Bộ nhân sinh có 10 nhân viên được Nhện hồi 1 tuyển chọn từ ưu tú chưa trưởng thành của các tộc, để sau chăm lo dạy chữ ghi chép lại cho thế hệ kế tiếp.
Tâm thường xuyên đi quan sát làng để có những điều chỉnh cần thiết.
Khi đến hang trồng trọt, nơi này được tộc Mạnh hoè cùng tộc Giun quế xây dựng rất đẹp. Từng hàng thực vật khác nhau rất tươi tốt, thảo dược đa dạng, nấm cũng rất nhiều. Với ánh sáng nhân tạo được phát ra từ đèn led trồng trọt khiến không gian này trở nên trong lành đầy ấm áp.
Giun quế 1 chịu trách nhiệm trông coi hang chạy đến: “Lão đại đến thăm vườn à?”
“Uhm, các cậu có gặp khó khăn gì không?”
Giun quế đáp: “tuy gần nguồn nước nhưng cũng rất khó mang nước đến từng gốc, ánh sáng thì đủ cho 1 số loài cây, 1 số khác lại quá thừa, chất thải cũng có chất lượng không đồng đều nên tộc ta cũng khổ sở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-che-vinh-hang/1105704/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.