Không khí trong căn phòng thí nghiệm rộng 1.000 m2 này giờ quá mức ngột ngạt.
“Ông ơi, cháu mới ghép được hình con giun này, ông xem đẹp không?” – Tiếng bập bẹ non nót của cu Tâm đã làm nét mặt ông Vĩnh có chút sự sống, đó là liều dược thần kỳ cho phòng thí nghiệm này.
“Cháu ông giỏi nhất, xem nào con rồng này thật đẹp…haha”
Nụ cười bừng sáng của trẻ con là hy vọng, là động lực nhưng lại là không nỡ thực hiện 1 việc vô cùng nguy hiểm trong hoàn cảnh gần như tuyệt vọng của thế giới này.
“Thật là đáng chết, cái thế giới này thật đáng hận, tranh đoạt, cướp bóc, hãm hại nhau để tổn thương nhau, để phá huỷ mẹ thiên nhiên đến mức mẹ thiên nhiên không còn khả năng bảo bọc chúng ta nữa, làm cho tất cả trở thành màu xám, màu của sự huỷ diệt tuyệt vọng. Giờ lũ gây hoạ ấy, con cháu chúng cùng nhau âm mưu rời bỏ nơi này, chôn sống mấy trăm tỷ sự sống của mảnh đất này để rời đi tìm mảnh trời của riêng chúng, còn bắt chúng ta phục thị chúng. Thật là điên người.” – Cô Nhiên bi phẫn.
“Chúng ta được chính phủ trợ giúp rất nhiều rồi, chúng ta phải thay họ chăm nom những hi vọng số 2” - là 20 con cháu xuất sắc của người tài giỏi khác của quốc gia này cũng được cấy những bản sao Sinh Tồn các loại. Đó là nhiệm vụ của 12 nhà khoa học đại diện cho quốc gia này. Ông Hằng thở dài.
“Được rồi ông bạn già. Tôi, ông, vợ chông Dung Hoà, Thông, Thảo và Sự nha
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-che-vinh-hang/1105659/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.