Các đại thần đều sững sờ, bệ hạ lại trao quyền tuyên chiến với một quốc gia khác cho một tư lệnh? Điều này là chưa từng có trong tiền lệ. Điều này cũng đồng nghĩa sẽ mang đến nguy cơ lớn cho Đại Việt. Lữ Gia vội nói.
- Mong bệ hạ suy nghĩ lại, việc tuyên chiến không thể vội vàng thế được.
Lý Anh Tú trừng mắt lớn giọng nói.
- Bọn hắn leo lên đầu của Trẫm ngồi khanh còn định hòa hoãn?
Lữ Gia cứng họng, làm sao có thể phản bác được điều này, dù sao đây là danh dự của Đại Việt, hẵn trái ý với bệ hạ chẳng khác nào đem danh dự bệ hạ đi bán. Lý Anh Tú cũng phát hiện mình hơi thất thố liền hạ giọng xuống nói.
- Tuy Trẫm trao quyền tuyên chiến cho bọn hắn thế nhưng cũng không tùy tiện sử dụng. Trẫm tin tưởng vào sức phán đoán của Lê Chân và Ngô Tuấn. Như vậy đi, để Bạch Liêu đi theo quân xem như làm đại diện của Bộ ngoại giao, để Lưu Thúc Kiệm thay thế vị trí của hắn.
- Thần tuân chỉ.
Lê Văn Thịnh lập tức đi thi hành, quân viễn chinh sẽ nhanh chóng khởi hành, hắn cần ban phát công văn điều động nhân sự khẩn cấp. Lý Anh Tú nói tiếp.
- Bắc Hải hạm đội rời đi Giác Long xứ cần người trấn thủ. Bộ quốc phòng lập tức phát công văn điều Lữ đoàn Thần Sách đến Giác Long thay thế vị trí của Bắc Hải hạm đội. Lữ đoàn Chương Thánh, Củng Thần sẵn sàng chờ lệnh cơ động bất cứ lúc nào.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-che-dai-viet/3251408/chuong-287.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.