- Thiếu chủ chết rồi!
Đám kỵ binh của tộc Ái Tân Giác La hoảng hốt, dũng sĩ của bộ tộc cứ thế mà bị một đao chém chết, thử hỏi làm sao bọn hắn không sợ hãi đây. Ngô Tuấn giơ cao đại đao quát lớn.
- Giết hết cho ta!
- Giết!
Thiên Long vệ hô vang như sấm dậy nhào đến giơ lên đồ đao thu gặt tính mạng của bọn địch nhân. Các kỵ binh Ái Tân Giác La cố gắng vùng vẫy, thoát khỏi sự đeo bám của những bóng đen tử thần, thế nhưng vô dụng, dù là bọn hắn cưỡi ngựa đi chăng nữa thì Thiên Long vệ đầu tiên vẫn là đạp bay bọn hắn xuống khỏi chiến mã, biết sao được, mục tiêu của Thiên Long vệ chính là chiến mã đây.
Thế nhưng dù sao Thiên Long vệ cũng chỉ được mấy chục người, quần nhau một chút các kỵ binh tộc Ái Tân Giác La liền thoát ra được bỏ chạy về phía Tây. Ngô Tuấn cũng không có hạ lệnh truy đuổi, hắn không quên vẫn còn một đạo quân ba trăm người đang tiến đến đây. Từ lúc chiến đấu đến giờ chỉ bất quá mười phút, có đến một nửa kỵ binh của tộc Ái Tân Giác La tử trận, Đại Việt thu về tám mươi con chiến mã thượng hạng. Ngô Tuấn ra lệnh.
- Truyền lệnh cho Thiếu sinh quân rút quân ra khỏi thành trở về căn cứ, tránh việc xung đột với quân cứu viện của đối phương.
Trần Thư sau khi nhận được tin tức lập tức hạ lệnh cho Thiếu sinh quân rút lui, lúc bấy giờ nô lệ nổi loạn gần như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-che-dai-viet/3251360/chuong-239.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.