Ngô Dụng bản thân vốn chỉ là một viên quan nhỏ ở quan ải phía Tây Đông Tấn hoàng triều, chiến tranh bảy năm trước, Ngô Dụng nằm mộng thấy ngôi sao rơi về trời Tây, hắn liền quyết chí đi đầu hàng Tây Gốt rồi. Bản thân Ngô Dụng cũng có một vài mưu kế vặt, dã tâm tuy lớn nhưng khả năng hạn chế, Thiết Hán Cơ cũng phiền không muốn sử dụng hắn liền ném cho Thiết Kế Hãn làm quân sư. Làm tay chân cho Thiết Hán Cơ bảy năm Ngô Dụng cũng biết rõ đường thăng tiến của mình đã hết, dã tâm khi xưa cũng nhạt đi, ở bên cạnh Thiết Kế Hãn tên ngu ngốc này cũng không phải là chuyện xấu. Ít ra Thiết Kế Hãn tuy làm người thô bạo nhưng đối với lời của Ngô Dụng vẫn rất để vào tai.
Hôm nay Ngô Dụng nhận được thư của Thiết Hán Cơ, quân viễn chinh lại đòi lương rồi. Nhiệm vụ của Đà Lôi thành là cứ điểm tập kết quân lương, Ngô Dụng đối với điều này cũng quen thuộc, bình thường chính là một tay hắn xử lý đây. Thế nhưng hôm nay Thiết Hán Cơ nói rằng đằng sau lưng quân viễn chinh có quân đội địch quấy phá, sợ quân lương bị tập kích, lệnh cho Đà Lôi thành vận lương đưa đi một ngàn binh lính hộ tống, đây chính là một nửa lực lượng của Đà Lôi thành, Ngô Dụng không thể không đi gặp Thiết Kế Hãn.
Phủ của Thiết Kế Hãn nằm chính giữa trung tâm của thành Đà Lôi, Ngô Dụng đi qua ba con hành lang mới đến được phòng của Thiết Kế Hãn, đi vào bên trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-che-dai-viet/3251354/chuong-233.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.