Trần Thư cũng rất bất đắc dĩ, trong mắt mọi người hắn là cận thần thân cận nhất của bệ hạ, là hồng nhân, trong Diễn Võ trường hắn là bậc học trưởng thành tích vinh quan bậc nhất, là thủ khoa của lứa học viên tốt nghiệp đầu tiên. Thế nhưng trong mắt Trinh Nương hắn liền không là gì cả, hay như nàng nói hắn đến con chó nhà nàng nuôi cũng không bằng. Bất đặc dĩ nhất chính là vũ lực của Trinh Nương cao đến khủng khiếp, Trần Thư nếu không dùng toàn lực chắc chắn sẽ bị nàng đánh rất thê thảm, mà dù có dùng toàn lực vẫn là bị thê thảm, chỉ ít hơn một chút mà thôi.
Cũng không thể trách Trần Thư bởi Trần Thư thuộc tính của hắn là hộ vệ, vũ lực của hắn chỉ được phát huy cao nhất khi bảo vệ chủ tử của mình hoặc bảo hộ tín niệm hay một thứ gì đó, còn bình thường Trần Thư chỉ có thể xem là một võ tướng xếp hạng A.
- Ta cũng chỉ muốn tốt cho nàng thôi.
Bị Trinh Nương nạt, Trần Thư cũng chỉ biết tiu nghỉu mà lầm bầm, thật khó khăn mới xin được bệ hạ đi theo quân, tưởng ở gần có thể bồi dưỡng tình cảm một chút, nhưng hắn sai, hắn chỉ là bị đánh đỡ thảm hơn một chút mà thôi, thế nhưng chỉ cần như vậy hắn cũng có chút vui mừng rồi.
- Tướng quân có lệnh, toàn quân sẵn sàng.
Giao liên men theo đường hào công sự thông báo cho từng đơn vị, chỉ huy nơi này là Trần Quốc Toản, dù là thiếu sinh quân cũng phải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-che-dai-viet/3251340/chuong-219.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.