Vinh hoa phú quý, mỹ nhân kiếm trước Trần Bình Trọng thiếu sao? Cha hắn là Lê Phụ Trần, mẹ là Chiêu Thánh công chúa, vợ hắn là Thụy Bảo công chúa hắn lại có thể thiếu thứ gì? Vinh hoa phú quý lại có thể dụ dỗ hắn sao? Làm người hai đời Trần Bình Trọng vì vậy mà khinh bỉ Thiết Lặc, đúng là thế giới nào dụ dỗ, chiêu hàng cũng chỉ có những thứ này đây.
Thiết Lặc nhìn thấy Trần Bình Trọng mỉm cười liền trong lòng trầm xuống, nụ cười này hắn quá hiểu biết. Trần Bình Trọng cười cười nói.
- Ta sinh ra là người Đại Việt, chết làm ma Đại Việt, thứ bẩn thiểu như ngươi lại xứng để ta phò tá. Có rắm thì mau phóng.
- Muốn chết.
Quả nhiên Thiết Lặc liền nổi giận phóng ngựa đến. Quả chùy như một thiên thành mang tiếng rít gào đập thẳng xuống đầu Trần Bình Trọng. Trần Bình Trọng bình tĩnh né tránh, hắn biết sức lực của Thiết Lặc rất lớn, nếu dùng man lực đánh nhau hắn tuyệt đối sẽ ăn thiệt thòi. Trần Bình Trọng né tránh chùy sắt của Thiết Lặc, tay cầm gươm vung mạnh xuống nhưng không phải tấn công Thiệt Lặc mà chém thẳng xuống đầu của chiến mã. Lưỡi đao sắt bén lập tức chém bay nửa cái cổ ngựa, chiến mã chỉ kịp hí lên một tiếng liền gục xuống, Thiết Lặc phản ứng nhanh nhẹn lập tức bổ nhào lăn trên mặt đất không hề bị tổn thương. Thế nhưng Trần Bình Trọng được thế không tha người cũng tung người xuống ngựa, bội đao giơ cao quá đầu chém thẳng xuống. Thiết Lặc biến sắc,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-che-dai-viet/3251328/chuong-207.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.