Trong khi Đại Việt đang làm tất cả mọi cách để có thể chi viện cho tiền tuyến thì tại xứ Thuận Hóa, phủ Tân Bình, Trần Khánh Dư đã tỉnh lại. Hắn cảm thấy cánh tay phải của mình vô cùng suy yếu, dù là muốn nhấc lên cũng rất khó khăn. Phạm Công Bân nói với hắn bởi vì cơ thể còn suy yếu, vết thương trên vai lại chưa lành nên mới dẫn đến tình trạng như vậy. Thế nhưng Trần Khánh Dư vẫn cảm giác được Phạm Công Bân giấu hắn điều gì đó.
Cửa phòng mở ra, Đề Lạp đi vào bên trong, trên tay vẫn còn cầm chén thuốc. Từ ngày hắn tỉnh lại Đề Lạp vẫn luôn kề cạnh chăm sóc hắn. Theo như lời Đề Lạp nói Nguyễn Hiền đã bắt đầu kế hoạch an dân cho người Alitia, bọn họ cùng với những người Việt tộc bắt đầu xây dựng nên những trang trại dựa vào các sườn đồi. Điều này cũng không có cách, mặc dù thảo nguyên dễ dàng chăn nuôi nhưng cũng sẽ không có người bảo vệ bọn họ, chỉ có nằm sau Hải Vân quan bọn họ mới được an toàn. Nguyễn Hiền cũng cho xây dựng trường học, bệnh viện, các cơ sở vật chất cần thiết cho nhân dân định cư, mỗi cuối tuần đều có một nhân viên quan phủ đến làng giảng giải cho bọn họ biết luật lệ của Đại Việt, quyền lợi và nghĩa vụ của mỗi thần dân Đại Việt. Tuy cuộc sống bị các luật lệ ràng buộc nhưng những người Alitia cảm thấy vô cùng tốt, bọn họ được đối xử vô cùng công bình, không sợ đói khát, khí hậu tại Thuận Hóa cũng dễ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-che-dai-viet/3251309/chuong-188.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.