Sau cuộc chiến Đông Tấn - Tây Gốt, các bộ lạc trên xứ Goldland suy giảm một cách đột ngột. Dân du mục trên bình nguyên này mười phần cũng chỉ còn lại hai ba phần, số lớn đều tự xếp hàng vào hai phe, hằng năm vẫn đánh lẫn nhau, không về phe nào như tộc Alitia càng là số ít, cũng là món mồi thơm ngon cho những bộ tộc khác. Bởi chỉ cần thu phục được một bộ tộc, bộ tộc của bọn hắn sẽ càng phát triển hơn một vòng.
- Đề Lạp phu nhân, ta là nể tình xưa đối với Lặc Chân đại huynh nên mới nói nhảm với các ngươi lâu như vậy. Alitita tộc các ngươi đừng có mà không biết trời cao đất rộng.
Nghe được tên thủ lĩnh kia nói trong đôi mắt Đề Lạp bừng lên lửa giận
- Lang Cư, ngươi còn mặt mũi nhắc đến Lặc Chân, còn dám xưng huynh gọi đệ? Nếu trận chiến năm đó không phải đồ phản phúc nhà ngươi Lạc Chân lại có thể chết? Alitia tộc có thể luân lạc đến tình trạng này hay sao?
Lặc Chân là chồng của Đề Lạp, tộc trưởng của Alitia tộc, dũng sĩ bậc nhất ở xứ Goldland này, năm xưa cả Đông Tấn và Tây Gốt đều ra sức mời chào Lặc Chân nhưng Lặc Chân nhất quyết từ chối, hắn không muốn tộc Alitia trở thành con cờ bị người khác thao túng đây. Thế nhưng một năm trước, trong trận chiến đó Lặc Chân lại bị chính người mà mình coi là huynh đệ là Lang Cư một đao chém chết trong chiến trận. Trận chiến đó không những làm tộc Alitia mất đi người thủ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-che-dai-viet/3251300/chuong-179.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.