Trần Khánh Dư nhìn thật sâu vào mắt nữ thủ lĩnh như xác định đối phương sẽ không đổi ý. Lát sau Trần Khánh Dư gọi một tên tùy tướng lại nói.
- Để lại bảy mươi xe, năm trăm binh sĩ, năm mươi nhân viên đi theo ta, những người còn lại theo ta.
- Tuân lệnh Tổng giám đốc.
Viên tùy tướng rất nhanh đáp ứng, Trần Khánh Dư lại ghé tai hắn nói nhỏ để không ai nghe được.
- Nói với Tô Tuyên phủ sứ đến cứu bọn ta.
Trần Khánh Dư nhanh chóng quay lại với nữ thủ lĩnh nở ra một nụ cười nói.
- Nữ thủ lĩnh, chúng ta đi thôi.
Đoàn người nhanh chóng chia ra làm hai, đoàn người của Trần Khánh Dư đi về phía Nam, đoàn người còn lại trở về Đại Việt, một kỵ nhanh chóng chạy về Xứ Thuận Hóa báo tin trước đi.
Xứ Goldland đã từng là một vùng đất trù phú, đông đúc dân cư trên suốt tuyến đường giao thương Đông - Tây, nhưng giờ đây nó cũng chỉ là một vùng đất hoang vu mà cả Đông Tấn và Tây Gốt không thèm để ý đến.
Trần Khánh Dư khẽ dục ngựa đi lên ngang hàng với nữ thủ lĩnh hỏi.
- Không biết tính danh của ngài là gì?
Nữ thủ lĩnh liếc mắt hắn một cái liền lạnh nhạt nói.
- Ngươi có thể gọi là là Địch Lực Mộc Lạp Đề.
Ách, cái tên này quả rất là lạ đây. Trần Khánh Dư lại hỏi.
- Xứ Goldland ta trước giờ chưa từng nghe có kỵ binh du mục qua lại đây? Tại sao các
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-che-dai-viet/3251298/chuong-177.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.