- Phóng!
Từng cỗ máy bắn đá của Gemanic liên tiếp bắn ra các vật thể hình cầu bay đến pháo đài Babaria, máy bắn đá đặt ngoài hai trăm mét, bỏ xa tầm bắn của cung tên, quân Bravia cũng không thể làm gì.
- Phòng ngự.
Theo lệnh của Pavong hai ngàn binh sĩ trên đầu thành đồng loạt giơ thuẫn lên đón đỡ. Thế nhưng khác hẳn với sức nặng của đá tảng, những vật thể này lại rất nhẹ, còn mang theo mùi tanh tưởi, vật thể va chạm với tấm thuẫn phát ra từng tiếng “bang, bang” liền rơi xuống đất.
- Là đầu người.
- Bọn hắn vậy mà dám…
Binh sĩ Babaria và binh sĩ D quốc trong pháo đài tràn đầy phẫn nộ, những vật thể kia chính là hàng trăm khỏa đầu lâu lớn nhỏ của dân chúng D quốc đã bị đám người Gemanic sát hại ngày hôm qua.
- Đám chuột nhắt Bravia bên trong nghe đây. Ta lệnh cho các ngươi một giờ sau phải lập tức đầu hàng, nếu không đây chính là kết cục của ngươi.
Bên ngoài liền vang vọng tiếng gọi hàng cuồng vọng của Thomas. Thực ra bên trong pháo đài có một vạn quân, nếu Babaria là một pháo đài vững chắc Thomas chưa chắc đã dám tấn công vì cái giá bỏ ra sẽ không hề nhỏ, thế nhưng pháo đài Babaria lại cũ kỹ, đơn bạc, một vạn quân như một miếng thị thơm ngon đã nằm trên đĩa, chiến công này Thomas thực sự muốn lấy.
Nghe thấy tiếng gọi vọng lại của Thomas bên trong pháo đài Babaria lại là một mảnh im lặng, không khí trầm thấp bị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-che-dai-viet/3251285/chuong-163.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.