Những người còn đứng tại bên trong phòng vô cùng kinh hãi, ngược lại Alonso lại vô cùng thản nhiên như tất cả hắn đã biết là như vậy.
- Cứu…cứu ta, ta…nguyện thần phục.
Trên nền nhà những lãnh chúa còn chưa chết liên tục rên rỉ cầu cứu, nhưng Ngô Tuấn vẫn một mặt thờ ơ như cảnh tượng thảm thiết trước mặt không phải là do hắn tạo ra vậy. Ngô Tuấn bình tĩnh đổi một ly rượu khác nhâm nhi uống như đang chờ đợi một điều gì đó. Ngô Tuấn không nói chuyện, trong phòng cũng không ai dám nói một câu, chỉ có những tiếng rên rỉ yếu ớt của người bị thương mà thôi.
Lát sau một tên Thiên Long vệ từ ngoài cửa đi vào bước qua những xác chết và những người còn đang bị thương nói.
- Bẩm đại nhân, bọn hắn đã đến.
Ngô Tuấn nghe vậy chậm rãi buông ly rượu xuống nói.
- Cho bọn vào đi.
Lập tức từ bên ngoài đi vào mười mấy vị thanh thiếu niên ăn mặc áo lông vô cùng sang trọng, nhìn thấy đầy đất xác chết bọn họ liền tràn đầy vẻ vui mừng. Những lãnh chúa còn sống lại vô cùng kinh hãi.
- Đây…đây là những con cháu của các vị lãnh chúa kia.
Đúng vậy, đây chính là những người thân của các lãnh chúa bị đâm gục, bọn hắn lần lượt bước qua xác của cha, chú, bác mình đi đến trước mặt Ngô Tuấn nói.
- Bái kiến đại nhân.
Ngô Tuấn gật đầu nói, từ tháng trước Ám bộ đã lên kế hoạch hết thảy, gặp mặt các vị lãnh chúa, đồng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-che-dai-viet/3251280/chuong-158.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.