Kovalov thẫn thờ. Hắn thua, thua một cách ngu ngốc. Bản tính Elina hắn hiểu rằng một khi nàng đã nói ra lời như vậy tức là ý nàng đã quyết, hắn không còn một chút cơ hội nào để theo đuổi nàng nữa. Kovalov thất thần trở về thu dọn đồ đạc, đám hộ vệ nhìn theo bóng lưng đáng thương của hắn có chút thương hại, bọn họ cũng không ngờ rằng Phó hội trưởng vậy mà tuyệt tình như vậy, dù sao Kovalov và phó hội trưởng quen biết nhau cũng rất lâu rồi, vậy mà lần này Phó hội trưởng đuổi thẳng cổ Kovalov chứng tỏ vị trí của tên hoa công tử người Việt kia trong lòng nàng vô cùng nặng. Từ đó trong thương hội lan truyền một câu nói, có thể đắc tội hội trưởng đại nhân nhưng tuyệt đối đừng đắc tội Thiếu Úy Đại Việt, nếu không sẽ bị Phó hội trưởng chỉnh rất thảm.
Trở lại với Elina, sau khi giải quyết xong Kovalov nàng liền đi đến phòng mình, Lý Anh Tú còn đang chờ nàng đây. Elina đi vào bên trong vẫn còn thấy Lý Anh Tú còn đang phiền muộn không khỏi bật cười. Lý Anh Tú nhìn nụ cười nàng như hàng vạn ánh nắng ban mai rực rỡ, bỗng nhiên buồn phiền đều tan biến sạch. Thực sự nếu cho hắn lựa chọn là một con cá ướp muối ở kiếp trước hay là bậc đế vương như lúc này có lẽ hắn sẽ lựa chọn kiếp trước, sống tại một thế giới pháp trị, yên bình. Thân là người đứng đầu Đại Việt, trên vai hắn quả thực gánh quá nhiều áp lực, có lẽ điều hắn cảm thấy may mắn nhất chính
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-che-dai-viet/3251264/chuong-142.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.