Bên trong điện Long Thụy Lý Anh Tú vẫn còn nằm hôn mê, An Tư đã túc trực bên cạnh hắn suốt một đêm chưa từng nghỉ ngơi. Nàng cẩn thận lau người cho hắn, làm hết công việc của một nữ quan. Từ khi được triệu hoán đến đây trong đầu nàng đã in sâu lạc ấn của bệ hạ. Tuy nhiên Thừa Mệnh bệ hạ lại khác với những vị vua trước kia nàng từng gặp, vô cùng bình dị, gần gũi, lại có chút dễ thương. Nàng muốn trợ giúp bệ hạ làm nên cơ nghiệp nhưng bản thân không có tài cán gì. May mắn bệ hạ vẫn không quên tìm cho nàng một chức Nghi quan. Để rồi hằng ngày bên cạnh bệ hạ nghe những câu chuyện bệ hạ kể, từ từ trong tim An Tư bệ hạ chiếm một vị trí không ai có thể thay thế từ lúc nào không hay, nhìn bệ hạ vui cười An Tư cũng vui vẻ, nhìn bệ hạ buồn bực nàng cũng vô cùng buồn bã. An Tư cũng biết trong lòng bệ hạ có một hình bóng một người con gái mà nàng có cố gắng đến mấy cũng không thể thay thế được, nhưng có sao, nàng chỉ cần ở phía sau âm thầm chăm sóc bệ hạ là được. Nàng chỉ cần bấy nhiêu thôi không cần gì khác.
- Thái hậu đến.
Bên ngoài liền có tiếng hô, Ỷ Lan một bộ mặt mệt mỏi đi vào bên trong, An Tư vội đứng lên nhưng đột nhiên cảm thấy trời đất tối đi loạn choạng ngã về sau, nữ quan phía sau vội đỡ lấy nàng. Ỷ Lan hiền lành nói.
- An Tư, con đi nghỉ ngơi một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-che-dai-viet/3251247/chuong-124.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.