Tuy nhiên Lý Anh Tú biết việc chiếm cửa ngỏ đi vào Tử Vong rừng rậm phải được thực hiện càng sớm càng tốt. Bởi Đại Việt bây giờ đã lộ diện trước mắt thiên hạ, hiện tại Đại Việt có sự ảnh hưởng lớn đến các vùng đất phía Bắc với các quốc gia nhỏ yếu ven biển. Tuy nhiên đằng sau sứ Goldland những Tây Gốt vương quốc, Đông Tấn hoàng triều là một câu chuyện khác, nếu để bọn hắn biết được sự trù phú của Đại Việt, tiến vào Tử Vong rừng rậm thì khi đó Đại Việt sẽ rất bị động. Mấu chốt nằm ở toàn sơn khẩu kia, Đại Việt cần phải chiếm lĩnh nơi đó trước, tiến có thể vào Goldland, lùi có thể thủ vững Tử Vong rừng rậm, căn cơ của Đại Việt.
Lý Anh Tú hỏi.
- Binh bộ, hiện tại cả nước ta có bao nhiêu binh lực.
Không phải là Phạm Tu mà là Lê Phụng Hiểu đứng ra nói.
- Bẩm bệ hạ trước mắt cả nước có tám ngàn binh sĩ chính quy. Trong đó đóng tại xứ Giác Long một ngàn người, xứ An Bang một ngàn năm trăm người, đóng tại Lục Giang một ngàn năm trăm người. Còn năm ngàn người đóng tại Thăng Long, một ngàn binh sĩ chia làm thành vệ quân tại các thành trì.
Thăng Long là thủ đô của Đại Việt, lực lượng tại đây chính là lực lượng tinh nhuệ và cơ động nhất mà Đại Việt có. Chỉ riêng Cấm quân đã có ba ngàn người, Thánh Dực quân có một ngàn binh sĩ.
Lý Anh Tú quyết định nói.
- Trẫm dự định di dân đến vùng đất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-che-dai-viet/3251229/chuong-105.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.