Bộ máy của Đại Việt lại vận chuyển lên, bận rộn nhất đương nhiên chính là công bộ với đơn đặt hàng rơi xuống đầu, đám công tượng phải chia ra làm hai đội một ngày làm hai ca. Ngoài ra bận rộn còn có cả “Tập đoàn thương mại quốc doanh Đại Việt”, Trần Khánh Dư suốt hai ngày chạy chọt khắp nơi tuyển người, sau đó lại thu nạp một số thương nhân vào tập đoàn. Lý Anh Tú trao quyền cho Trần Khánh Dư có quyền cổ phần hóa tập đoàn nhưng phải đảm bảo cổ phần nhà nước chiếm tối thiểu là năm mươi mốt phần trăm và có quyền phủ quyết.
Lý Anh Tú cũng khá bận rộn, hắn bắt đầu vận chuyển đầu óc tìm một con át chủ bài khác cho Đại Việt. Lý Anh Tú vốn đã nghĩ ra một thứ là thuốc nổ Amoni Nitrat. Nếu thuốc nổ đen là loại thuốc nổ yếu thì Amoni Nitrat là loại thuốc nổ mạnh không thua kém TNT là bao nhiêu. Khác với TNT, Amoni Nitrat chế tạo khá đơn giản, nhưng kèm theo nó chính là rủi ro khá cao, rất dễ xảy ra tai nạn. Lý Anh Tú quyết định để cơ sở hóa học, vật lý của Đại Việt vững chắc hơn một chút mới bắt đầu nghiên cứu chế tạo.
Lý Anh Tú dự định chế tạo lựu đạn nhưng muốn chế tạo nó có vấn đề nan giải. Chính là chế tạo vỏ lựu đạn. Phải biết hiện tại Đại Việt dùng chính là thuốc nổ đen, sức nổ khá yếu, Đại Việt hiện tại vẫn còn trong thời kỳ rèn đúc thủ công, vỏ lựu đạn đúc ra rất dễ bị dày dẫn đến thuốc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-che-dai-viet/3251224/chuong-100.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.