Thực ra Lý Anh Tú cảm thấy Trần Bình Trọng vốn sinh ra để lãnh đạo Thánh Dực dũng nghĩa quân. Cả một bầu trời nhiệt huyết, vì nước quên thân, cương trực dũng cảm của Trần Bình Trọng rất dễ lây lan ra toàn thể binh sĩ. Có lẽ vì vậy mà trên bờ Thiên Mạc cả đội Thánh Dực dũng nghĩa mới chiến đấu tử chiến đến người cuối cùng với quân Nguyên, không hề có một người nào lui lại.
Một ngày sau liên quân của Crow công tước đã kéo đến trước phòng tuyến của Tam Điệp, đầy đủ mười lăm ngàn quân. Nhìn hệ thống phòng tuyến của quân Đại Việt Crow cũng cảm thấy rất khó khăn. Quân Đại Việt đóng toàn bộ trên ba ngọn núi, dựa vào địa thế mà dựng lên chiến lũy, thung lũng phía dưới chật hẹp, bị đặt chướng ngại vật rất khó hành quân, nếu không thể đánh hạ được phòng tuyến này thì đừng hòng có thể đi đến được kinh thành Thăng Long.
Crow quay sang các quý tộc nói.
- Ai có thể xung phong thay bản công tước đi đánh trận đầu.
Một tên kỵ sĩ trẻ tuổi liền thúc ngựa ra, trên tấm khiên còn in hình gia huy một bông hoa hướng dương.
- Bẩm công tước, thần nguyện thay công tước đi lấy thủ cấp địch.
Crow nhìn viên kỵ sĩ này, tuổi đời còn rất trẻ, rõ ràng là điển hình nghé con không sợ cọp, nhưng bây giờ hắn cần chính là những con nghé con như thế này. Crow nói.
- Tốt lắm Jackson nam tước dũng cảm. Ta ban cho ngươi thêm ba ngàn quân và một trăm kỵ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-che-dai-viet/3251182/chuong-60-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.