Thực sự nếu vận dụng toàn bộ quân chính quy của Đại Việt cũng còn không bằng một phần năm của Crow. Thậm chí số quân đội xâm lược còn đông hơn cả dân số toàn bộ Đại Việt cộng lại. Nghe Lý Anh Tú nói muốn tổng động viên cũng không ai ngạc nhiên gì. Đại Việt tuy không theo lối cũ “ngụ binh ư nông” nhưng tổ chức “ba thứ quân” lại triển khai rất chặt chẽ, mọi nam tử Việt tộc không đi làm lính cũng phải vào trại lính để huấn luyện tân binh, đàn ông người Man, người bản địa thì được đem đi huấn luyện cơ sở. Phạm Tu nói.
- Bẩm bệ hạ, tuy tổng động viên nhưng chúng ta cũng không thể vận động toàn bộ lực lượng dự bị cả nước. Chung quy trong nội địa cũng cần phòng ngự, giữ trật tự an ninh.
Lý Anh Tú gật đầu nói.
- Vậy theo Phạm thượng thư thì nên làm thế nào.
Phạm Tu liền nói.
- Bẩm bệ hạ, thần cho rằng tuyển quân theo năm quy tắc. Một là người có nhiều anh em, hai là kẻ không cha mẹ, ba là kẻ tuy đơn độc nhưng có con nối dõi, bốn là kẻ nhà tuy nghèo nhưng có tài, khỏe mạnh. Lính dự bị tuy không đóng vai trò chủ lực nhưng cũng là một phần sức mạnh của quân đội, chúng ta chỉ cần lính tinh nhuệ chứ không cần nhiều.
Lý Anh Tú gật đầu nói.
- Được, vậy việc tuyển quân Trẫm giao cho khanh chịu trách nhiệm, trong vòng bốn ngày phải tập kết xong quân đội các nơi về Thăng Long.
- Tuân lệnh bệ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-che-dai-viet/3251177/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.