Lý Anh Tú cũng rõ ràng bấy giờ binh sĩ triệu hoán cũng sẽ được tập trung vào trại lính chứ không xuất hiện tại bệ đá cổ nữa. Lý Anh Tú liền gọi Trần Thư đi trại lính xem sao. Thế nhưng vừa đến trại lính Lý Anh Tú liền hít một hơi khí lạnh. Lớn, quá lớn. Trại lính khi xưa được xây dựng cách thủ phủ không xa, nhưng hiện tại hắn phải đi hết mười phút mới đến, cả diện tích của trại lính rộng chừng một sân bóng, có đại môn đi vào, xung quanh là các tòa lâu tiễn phòng ngự. Trại Lính hiện tại không phải là mấy dãy nhà đơn sơ như trước mà chia làm ba khu vực: Nơi nghỉ ngơi cho binh sĩ, kho quân nhu và diễn võ trường.
Đứng giữa diễn võ trường hiện tại chính là một trăm Thiên Tử quân như những mũi phi lao xếp hàng thẳng tắp. Nhìn thấy Lý Anh Tú đi vào liền quỳ một chân xuống nói.
- Bái kiến bệ hạ.
- Tất cả miễn lễ.
- Tạ ơn bệ hạ.
Lý Anh Tú nhìn đội Thiên Tử quân này vô cùng hài lòng. Vậy là hiện tại Thiên Tử quân hắn đã tập hợp được đến hai trăm người, đã có thể trở thành một “quân”. Trước kia Cấm quân cũng chính là Thiên Tử quân là lực lượng nòng cốt của chiến tranh, mà Sương quân, Lộ quân các kiểu cũng chỉ là phụ trợ mà thôi. Mà Lý Anh Tú hiện tại thực hiện chế độ binh sĩ chuyên nghiệp, không có Lộ quân, Sương quân. Chủ lực trên chiến trường chính là các “quân” được tổ chức hiện tại, Thiên Tử
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-che-dai-viet/3251172/chuong-52-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.