Theo lệnh của Lê Chân binh lính Đại Việt nhanh chóng rút lui về phía trung tâm làng. Cổ Loa cũng quá rộng, từ tường gỗ đến thủ phủ cũng chỉ có hơn một trăm mét. Chỉ trong vòng vài chục giây toàn bộ binh lính đã chạy vào trong thủ phủ, cổng ngoài bị đóng sập lại. Cổng làng Cổ Loa cuối cùng binh sĩ Hắc Mộc cũng dọn dẹp được đống đầu gỗ chắn phía trước, tên thủ lĩnh cũng chỉ kịp trơ mắt nhìn binh sĩ Đại Việt chạy vào thủ phủ, vội vàng xua binh lính cầm theo thang mộc đuổi theo.
Chưa bao giờ hắn thực sự cảm thấy tức giận đến như vậy, chỉ là một ngôi làng nho nhỏ lại chôn vùi của hắn gần năm mươi binh lính, cũng bằng cơ số đó binh sĩ bị thương một nửa cũng xem như phế bỏ, bắt nô đội của hắn trực tiếp bị tổn thất một phần ba. Hắn thề sau khi công phá được tòa nhà này, gà chó hắn cũng sẽ không tha. Phải để cho bọn hắn sống không bằng chết. Dù sao bị tổn thất như thế về đến Hắc Mộc thành hắn cũng sẽ bị lãnh chúa trách tội. Hắn phải trút hết mọi sự phẫn nộ lên người đám thổ dân này.
- Tấn công!.
Tên thủ lĩnh ra lệnh, thang mộc nhanh chóng đụng vào cánh cửa gỗ của thủ phủ. Ầm một tiếng, cửa gỗ liền bị vỡ ra làm hai. Dù sao thủ phủ cũng không được xây dựng vững chắc như tường ngoài được. Nhìn cửa lớn bị công phá tên thủ lĩnh vui mừng hô lên.
- Tấn công, cướp lấy tài sản.
Đúng vậy, trong mắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-che-dai-viet/3251130/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.