Trong phòng ồn ào ầm ĩ, gà bay chó sủa.
Trên bàn còn có một người nữa tên Hoàng Hiểu Vũ cũng là người trong đoàn xe, mặc dù anh ta cũng bất mãn với việc Diệp Cảnh mang theo người tới đây nhưng mà không dám oán giận ra miệng. Chỉ thầm thấy may mắn vì mình không có bạn tình, cũng không thích làm chuyện vớ vẩn.
Muốn làm anh em với Diệp Thần thì nhân phẩm phải đoan chính mới được.
Cãi nhau thành ra thế này, ai cũng không có tâm tư chơi bời nữa. Diệp Cảnh rời đi, mọi người cũng giải tán. Đổng Trạch vừa dỗ vừa mắng, kéo vợ anh ta rời đi.
Diệp Cảnh ra khỏi phòng riêng, đang định đi xuống lầu thì đáy mắt liếc thấy một thân hình mảnh khảnh quen thuộc.
"A Kha, em ở đây à." Lương Tư Duệ đi tới nhìn thấy Thư Kha, thở dài nhẹ nhõm.
“Sao vậy?”
Lương Tư Duệ cười lấy lòng: "Thấy em đi toilet lâu quá, sợ em lạc đường, nên ra đây để đón em."
Thư Kha:……
Lương Tư Duệ đi tới bên người Thư Kha, cùng cô ra ngoài. Nhìn liếc qua bộ lễ phục trên người cô, quan tâm hỏi: "Có lạnh không? Điều hoà mở thế này có bị lạnh không?"
"Không sao." Thư Kha nhàn nhạt nói: "Mở này được rồi, thoải mái lắm."
Một tiếng nhỏ vang lên, Diệp Cảnh bật lửa châm điếu thuốc. Anh dựa người vào lan can, hai mắt nheo lại, nhả ra một ngụm khói. Làn khói trắng đục bay ra, hai mắt anh hết sức thâm thúy nhìn chằm chằm bóng lưng của hai người đang rời
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-chay-de-no/2890922/chuong-14.html