Lưu Kim công tử khẽ lắc đầu, nói ra: "Điện hạ quá khen, ta chỉ có chút tài mọn, không dám bêu xấu."
Mặc dù có rất nhiều người cho rằng Lưu Kim công tử chính là người đứng đầu Tuấn Ngạn Thập Kiếm, nhưng là, Lưu Kim công tử xưa nay không tranh cường háo thắng, hắn là người ôn hoà, cũng chính bởi vì vậy, Lưu Kim công tử được rất nhiều người yêu mến.
Dù sao, Lưu Kim công tử xuất thân từ danh môn đại phái, một thân đạo hạnh mạnh mẽ cao thâm, nhưng làm người lại là hiền hoà điềm đạm, giản dị gần gũi, làm sao lại không làm cho rất nhiều tu sĩ cường giả yêu mến chứ.
Lưu Kim công tử lời như vậy, khiến Tuyết Vân công chúa không nói thêm được gì, tranh giành trong Tuấn Ngạn Thập Kiếm, vẫn luôn có, chỉ có điều, cho tới bây giờ, giữa Tuấn Ngạn Thập Kiếm cực ít quyết đấu chém giết lẫn nhau, cho nên, ai mạnh ai yếu, cũng không dễ nói.
Huống chi, Bách Kiếm công tử, Tinh Xạ hoàng tử cũng đã chết thảm, lập tức Tuấn Ngạn Thập Kiếm, vậy cũng chỉ còn lại Bát Kiếm mà thôi.
Đương nhiên, tại ở trong đó, người có tiếng nói nhất không thể nghi ngờ là Lưu Kim công tử cùng Lâm Uyên Kiếm Thiếu. Rất nhiều tu sĩ cường giả đều cho rằng, trong hai người bọn họ, nhất định phải có một người đứng đầu Thập Kiếm.
Trên thực tế, đúng là như thế, tất cả mọi người cho rằng, nếu như trong Tuấn Ngạn Thập Kiếm muốn bình chọn ra người đứng đầu Thập Kiếm mà nói, tuyệt đại đa số tu sĩ cường giả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-ba/687386/chuong-5528.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.