Đệ tử quan sát Vương Bát Quyền không phải người khác, đó chính là Lỗ Đạo Ngụy có sừng hươu trên đầu.
Người khác không quan tâm tới việc Lý Thất Dạ dạy Vương Bát Quyền, thậm chí còn đang cười nhạo Lý Thất Dạ, nhưng chỉ có Lỗ Đạo Ngụy là tới dụng tâm quan sát, hơn nữa là quan sát mỗi ngày, đều tới vào sáng sớm.
Ngày hôm nay, Lý Thất Dạ vẫn dạy bọn nhỏ Lưu thôn tu luyện Vương Bát Quyền, Lỗ Đạo Ngụy vẫn đứng xa quan sát.
Lúc này Lý Thất Dạ vẫy tay với hắn, ý bảo hắn tới gần.
Nhìn thấy Lý Thất Dạ gọi mình, Lỗ Đạo Ngụy cảm thấy xấu hổ, hắn đỏ mặt đi tới, hắn nghẹn một lúc mới dám nói:
- Thiếu gia, cái kia, cái kia, ta, ta không phải cố tình học trộm công pháp của các ngươi...
Nói đến đây, Lỗ Đạo Ngụy không có lực lượng, khí lực chưa đủ, hắn xấu hổ cúi đầu xuống.
Mỗi ngày hắn đều đến quan sát Lý Thất Dạ dạy Vương Bát Quyền, hơn nữa mỗi ngày đều nhìn nhập thần như thế, nói không học trộm công pháp thì không ai tin.
Phải biết rằng, trong giới tu sĩ, học trộm công pháp chính là tối kỵ, nhẹ thì trục xuất môn hộ, nặng thì mất mạng.
Mặc dù nói trong Thần Huyền tông không có ai khác tu hành Vương Bát Quyền, nhưng Lý Thất Dạ dạy bọn nhỏ Lưu thôn, cũng không có truyền thụ cho hắn, hiện tại hắn nhìn quá trình đám người Lý Thất Dạ tu luyện, từ ý nghĩa nghiêm khắc mà nói, đây là học trộm.
Đương nhiên, đối với dạng học trộm như vậy, Lý Thất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-ba/686528/chuong-4670.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.