Lý Thất Dạ chỉ nói mấy câu đã chỉ ra vấn đề tu luyện của hài tử trong thôn, hơn nữa những vấn đề này đều là Lưu Lôi Long chưa từng phát hiện, càng làm cho Lưu Lôi Long bội phục sát đất, vô cùng sùng bái.
Lưu Lôi Long hiểu ra, hắn mời Lý Thất Dạ chỉ điểm bọn nhỏ trong thôn tu hành là cách làm sáng suốt nhất.
Lý Thất Dạ chỉ điểm không nhiều lắm, chỉ nói vài câu mà thôi, nhưng lại trực chỉ vấn đề, hài tử trong thôn cũng tâm phục khẩu phục, càng kính nể Lý Thất Dạ hơn trước.
Bọn nhỏ trong thôn đã tu hành theo chỉ điểm của Lý Thất Dạ, quả nhiên, trong khoảng thời gian ngắn, bọn họ có thu hoạch không tầm thường, bọn họ có thể cảm nhận được biến hóa của chính mình rõ ràng, ngay cả hài tử tu hành chậm nhất cũng có tiến bộ vượt bật.
Trong khoảng thời gian ngắn, càng làm cho Lưu Lôi Long và hài tử trong thôn kính nể Lý Thất Dạ, trong mắt của bọn họ, Lý Thất Dạ chính là lão sư đáng kính nhất.
Lý Thất Dạ cũng không có ý niệm thu đồ đệ trong đầu, cũng chỉ điểm một chút hài tử trong thôn mà thôi, hắn cũng không phải sư phụ của bọn họ, cho nên, Lý Thất Dạ chỉ bảo bọn họ gọi mình là “thiếu gia”.
Lý Thất Dạ không thể mỗi ngày chỉ điểm bọn nhỏ tu hành, hắn cũng tạm thời chỉ điểm, nhưng đối với Lưu Lôi Long và hài tử trong thôn mà nói, như vậy đủ rồi, đó là chuyện khó có được.
Chỉ trong mấy ngày, Lý Thất Dạ mang theo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-ba/686497/chuong-4639.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.