Huyền Hiêu xiết chặt nắm đấm, hắn không nói gì thật lâu, hắn đang mím chặt bờ môi, vẻ mặt đầy cứng cỏi giống như hắn là nam nhân làm bằng sắt, không có bất cứ thứ gì có thể dao động hắn.
- Ta sẽ đích thân giải quyết.
Cuối cùng Huyền Hiêu nói ra lời này, hắn nói rất nhẹ nhưng rất có lực, không cho phép bất cứ kẻ nào hoài nghi quyết tâm của hắn.
- Ta tự tay sáng lập, cho nên ta sẽ tự tay giải quyết.
Cuối cùng Huyền Hiêu hít sâu một hơi, trong đôi mắt mang theo kiên định, lúc này hắn dùng ánh mắt phức tạp nhìn sang thê tử của mình.
Thời điểm hắn nhìn thê tử giống như đang nhìn vạn cổ, trong ánh mắt hắn chịu tải rất nhiều tình cảm.
Lý Thất Dạ gật đầu, hắn không nói gì nữa, cuối cùng hắn thở dài và quay người rời đi.
- Tiên sinh.
Thời điểm Lý Thất Dạ rời đi, Huyền Hiêu gọi hắn lại, nói:
- Tiên sinh cao siêu, hoàn toàn vượt qua ta gấp trăm ngàn lần, ta chỉ muốn hỏi tiên sinh, thế gian từng có một người làm cho ngươi không chú ý tất cả, cho dù là sinh tử của ngươi hay không!
Lý Thất Dạ dừng bước, hắn đứng đó nhưng không nói gì, qua thời gian thật lâu hắn mới lên tiếng:
- Không có, ta chỉ là ta, không hơn.
Huyền Hiêu nhìn Lý Thất Dạ, hắn im lặng một lúc, cuối cùng xấu hổ nói:
- Thái thượng vô tình, ta không bằng tiên sinh. Tiên sinh tâm chứa đại nghĩa, ta chỉ có tư tình nữ nhi mà thôi, xấu hổ.
Lý Thất Dạ xoay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-ba/686445/chuong-4587.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.